Trình Nhu Nhu âm thầm sầu não trong lòng, sao cô ta biết là chuyện gì chứ. Cô ta đã không trở về Quỷ Vực Chỉ Thành mấy ngày rồi, nên đã máy ngày nay chưa gặp người của Quỷ Vực Chỉ Thành!!
Hơn nữa, cho dù cô ta trở về Quỷ Vực Chỉ Thành, người ở đó cũng sẽ không nói cho cô ta biết những chuyện này, cô ta cũng không thể biết được.
Trừ khi đám người Trịnh Hùng biết chuyện nói cho cô ta, cô ta mới có thể biết. Nhưng mấy ngày nay, cô ta cũng chưa liên lạc được với Trịnh Hùng và Bùi Doanh, thật sự là không hề biết chuyện gì cả.
Trình Nhu Nhu thật sự không hề biết chút chuyện gì của Quỷ Vực Chi Thành, cho nên cho dù cô ta muốn soạn ra lời nào cũng không được, đối mặt với cái nhìn chằm chằm của mọi người, cô ta nhất thời gấp đến mặt đỏ bừng.
Bà cụ Dương thấy dáng vẻ Trình Nhu Nhu như vậy là biết cô ta không hề biết chuyện, bà ta hơi nhíu mày.
Trình Nhu Nhu là công chúa của Quỷ Vực Chỉ Thành, lại không hề biết chuyện ở đây, chỉ chớp mắt bà cụ Dương đã nghĩ tới rất nhiều khả năng.
Nhưng bà cụ Dương vẫn muốn thử nghĩ đến những mặt tích cực, bà ta suy nghĩ một lát, không nhịn được nói: “Quỷ Vực Chỉ Thành cố ý mở cuộc họp báo liệu có phải vì muốn công khai thân phận của công chúa không đây.”
Cách nói này của bà cụ Dương cũng có lý, dẫu sao từ trước đến nay Quỷ Vực Chỉ Thành luôn làm việc rất khiêm tốn, tới bây giờ vẫn chưa từng tổ chức cuộc họp báo nào như vậy, mà hiện giờ điểm đặc biệt duy nhất chính là chuyện nhận lại công chúa.
Trình Nhu Nhu nghe bà cụ nói vậy thì hơi sững sờ, tròng mắt bỗng sáng lên, trên mặt cũng đầy vẻ mừng rỡ: “Có thật không?”
Thật sự là muốn công khai thân phận của cô ta sao?
Cô ta trở lại Quỷ Vực Chi Thành cũng sắp hai tháng, hai tháng qua cô ta ngày ngày mong đợi Quỷ Vực Chỉ Thành công khai chuyện nhận lại cô ta ra với bên ngoài, bởi vì chỉ có Quỷ Vực Chỉ Thành thừa nhận với bên ngoài, thân phận công chúa của cô ta mới thật sự là thật.
Sau này cho dù Quỷ Vực Chỉ Thành muốn đổi ý cũng phải suy nghĩ tới kết quả, đây là Bùi Doanh phân tích cho cô ta nghe.
Bà cụ Dương nhanh chóng liếc nhìn Trình Nhu Nhu, bà ta không thể hiện gì trước phản ứng của cô ta.
Trình Nhu Nhu này là công chúa của Quỷ Vực Chỉ Thành còn không rõ thì sao bà ta biết được. Bà ta chỉ là đoán, dĩ nhiên cũng vì lấy lại chút thể diện cho Trình Nhu Nhu.
Ai biết Trình Nhu Nhu lại coi là thật!
“Quỷ Vực Chi Thành thật sự sẽ công bố thân phận công chúa với bên ngoài sao?” Những phóng viên kia cũng không hoàn toàn coi là thật, nhưng vẫn cảm thấy không phải không có khả năng này.
“Nếu thật sự như vậy, cũng đủ để tháy thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành coi trọng công chúa như thế nào. Dẫu sao trước kia Quỷ Vực Chi Thành chưa bao giờ tổ chức họp báo, thậm chí chưa bao giờ để lộ bản thân trước người đời, lần này lại phá lệ vì công chúa.”
“Dù sao cũng là con gái duy nhất của thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành, nhất định sẽ coi trọng, nghe nói thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành vẫn chưa lập gia đình, mấy năm nay vẫn luôn tìm kiếm một cô gái trong lòng, mà công chúa chính là con gái do ông ta và cô gái đó sinh ra, cho nên nhất định rất yên thương quý trọng cô công chúa này.”
“Chẳng trách vừa rồi công chúa vô cùng kích động nói sẽ khiến cậu ba Dương hối hận, chỉ bằng tình yêu thương của Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành với cô ấy, cô ấy thật sự có vốn liếng nói như vậy.”
“Cậu ba Dương kia thật sự sẽ gặp xui xẻo sao? Nghe nói thế lực của Quỷ Vực Chi Thành thật sự có thể dùng từ kinh khủng để hình dung, cậu ba Dương sợ là không phải đối thủ của Quỷ Vực Chi Thành nhỉ?”
“Vậy cũng phải xem thái độ sau đây của công chúa Quỷ Vực Chi Thành rồi, không phải công chúa yêu cậu ba Dương của chúng ta sâu đậm sao?”
“Cậu ba Dương đúng la con cưng của trời, thật khiến cho người ta hâm mộ!”
Người ở đây tôi một câu anh một câu bắt đầu nghị luận.
Trình Nhu Nhu nghe những lời bàn tán này thì nụ cười trên mặt càng rõ ràng hơn, không chút che giấu vẻ đắc ý, không nhịn được khoe khoang: “Lúc trước tôi cũng đã nói thành chủ rất thương tôi, lúc trước ông ấy đã xả giận giúp tôi đã thẳng tay cho người đối phó với Dương Tầm Chiêu.”
Lúc này Trình Nhu Nhu đã hoàn toàn tin lời giải thích của bà cụ Dương, cũng đắm chìm trong những lời tâng bốc của mọi người, không nhịn được cười khanh khách nói: “Chỉ cần Dương Tầm Chiêu đồng ý cưới tôi, tôi sẽ không nhắc chuyện cũ nữa, tôi không phải người nhỏ nhen như vậy.”
“Công chúa quả nhiên khoan hồng độ lượng, có thể được công chúa yêu là phúc của Tầm Chiêu.” Bà cụ Dương ngay từ đầu chỉ là đoán, nhưng sau khi nghe mọi người bàn tán, bà ta cũng tin thật.
Lúc này bà cụ Dương lại càng thêm nhiệt tình với Trình Nhu Nhu, nụ cười trên mặt càng thêm hòa ái.
Cuộc họp báo do Quỷ Vực Chi Thành tổ chức đang được tiền hành, video vẫn đang phát trực tiếp.
“Nào, nào, người của Quỷ Vực Chi Thành tới rồi.” Đúng lúc này, mấy giọng nói mạnh mẽ cùng vang lên trong chương trình phát sóng trực tiếp, hiện trường trở nên hỗn loạn, nhưng những âm thanh kinh hô kia vẫn rất rõ ràng.
Lúc này, những người ở đây đều thu lại ánh mắt từ trên người Trình Nhu Nhu, bắt đầy chú ý tới phát trực tiếp.
Trình Nhu Nhu cũng nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, tìm được video phát trực tiếp. Lúc này, Trình Nhu Nhu mặt đầy hưng phấn, bàn tay cũng hơi run run, không biết có phải là vì quá hưng phần hay không!
Bà cụ Dương cũng nhìn chằm chằm video phát trực tiếp trên điện thoại của Trình Nhu Nhu.
“Ây, người này là ai?” Trong video phát trực tiếp, một người đàn ông trung niên đi tới, nhưng những phóng viên ở đây lại không biết đó là ai.
Nhưng có người nhận ra Trịnh Hùng đi theo sau lưng người đàn ông trung niên, lúc này anh ta cho dù đi những vẫn hơi cúi người, thái độ nịnh hót vô cùng rõ ràng.
Dù sao Trịnh Hùng cũng là người phụ trách Quỷ Vực Chỉ Thành ở thành phố A, hơn nữa anh ta vốn cũng không phải là kiểu người khiêm tốn. Mặc dù quy củ của Quỷ Vực Chi Thành rất nghiêm khắc, nhưng những năm nay Trịnh Hùng làm việc vô cùng huênh hoang ở thành phố A, cho nên không ít người biết.
Bình thường Trịnh Hùng luôn mang tư thái vênh váo hống hách, hôm nay lại ra vẻ khiêm tốn. Mọi người không nhịn được bắt đầu suy đoán thân phận của người đàn ông trung niên đi trước Trịnh Hùng.
Chẳng lẽ đây chính là thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành trong truyền thuyết, nhìn tuổi tác, khí chất, khí thế này đúng là rất phù hợp.
Nếu người tới thật sự là thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành, như vậy…
Hiện trường buổi phát trực tiếp nháy mắt lặng ngắt như tờ, không ai dám nói nhảm, cũng không ai dám lộn xộn, thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành chính là một nhân vật như thần.
“Công chúa biết người này không? Ông ta có thân phận gì? Là thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành sao?”
Có phóng viên ở bên này không nhịn được hỏi Trình Nhu Nhu.
Phóng viên kia vừa đặt câu hỏi, tất cả mọi người lại nhìn về phía Trình Nhu Nhu.
Trình Nhu Nhu thầy quản gia Trọng thì ngây ngần, nhất thời chưa lấy lại tinh thần, nghe được lời của phóng viên mới thấp giọng trả lời: “Ông ấy không phải thành chủ, ông ấy là quản gia Trọng.”
“Chỉ là một quản gia sao? Vậy vì sao Trịnh Hùng lại cung kính với ông ta như vậy?”
“Trịnh Hùng kia nào chỉ là cung kính, rõ ràng là nịnh hót, tôi còn tưởng người này là thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành đấy, không ngờ chỉ là một quản gia.”
“Quản gia Trọng là người bên cạnh thành chủ, là người thành chủ tin tưởng nhất, nghe nói quản gia Trọng đi theo bên cạnh thành chủ bốn mươi mấy năm, lời của quản gia Trọng chính là lời của thành chủ, cho nên ông ấy ra mặt cũng chẳng khác nào thành chủ ra mặt.” Trình Nhu Nhu thấp giọng giải thích. Đây cũng là nguyên nhân vừa rồi cô ta ngớ ra. Cô ta thật sự không ngờ quản gia Trọng lại ra mặt.
“Những năm nay thành chủ đều không quan tâm đến chuyện của Quỷ Vực Chỉ Thành, rất nhiều chuyện đều do quản gia Trọng xử lý, bây giờ uy vọng của quản gia Trọng còn hơn cả Mặc Thành , địa vị cũng sẽ không thấp hơn Mặc Thành .” Trình Nhu Nhu lại nói thêm một câu. Mặc dù cô ta không được coi trọng ở Quỷ Vực Chỉ Thành, nhưng gần đây vẫn biết một ít chuyện liên quan đến Quỷ Vực Chỉ Thành.
“Lợi hại như vậy sao, chẳng trách Trịnh Hùng lại mang dáng vẻ kia.” Mọi người cũng hiểu ra.
“Nếu quản gia Trọng này có uy vọng và địa vị cao như vậy ở Quỷ Vực Chi Thành, hôm nay ông ta tự ra mặt tuyên bố chuyện của công chúa, vậy càng thể hiện sự yêu thương và coi trọng của thành chủ với công chúa.”
“Đúng vậy.” Trình Nhu Nhu lại cười đắc ý nói: “Tôi cũng không ngờ lại là quản gia Trọng tự ra mặt.”
Ở hiện trường phát trực tiếp, quản gia Trọng đã đi lên đài, Trịnh Hùng cúi người, cười theo, đợi quản gia trọng đứng ngay ngắn mới giới thiệu với các phóng viên: “Vị này là quản gia Trọng của Quỷ Vực Chỉ Thành chúng tôi.”
Hiện trường thoáng chốc trở nên tĩnh lặng, dẫu sao lúc trước mọi người đều đang suy đoán người tới có thể là thành chủ của Quỷ Vực Chỉ Thành, không ngờ lại là quản gia.
Mọi người nhất thời hơi kinh ngạc.
Nhưng lập tức có người kinh ngạc hỏi: “Vị này chính là quản gia Trọng của Quỷ Vực Chi Thành sao?”
“Sao vậy? Anh từng nghe nói sao? Rắt lợi hại à?” Những người khác đều hơi nghỉ ngờ nhìn về phía người vừa kinh ngạc hét lên kia.
“Đương nhiên là lợi hại, quản gia Trọng này từ khi tám tuổi đã ở bên cạnh thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành, hiện giờ đã bốn mươi mấy năm rồi.” Người kia nói ra từng câu từng chữ, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, rất nghiêm nghị, thậm chí còn mang theo chút nặng nè, khiến cho mọi người càng tò mò về những lời ông ta muốn nói tiếp theo.