“Thành chủ, ngài đã thấy tin tức chưa ạ?” Quản gia Trọng thăm dò hỏi, quản gia Trọng cảm thấy có thể khiến thành chủ nhà ông ta nhìn điện thoại lâu thế, hơn nữa còn nhìn nghiêm túc túc thế kia, thì rất có khả năng là tin tức liên quan đến cô cả nhà họ Đường.
“Ừ, thấy rồi.” Trương Minh Hoàng vẫn nhìn điện thoại chứ không ngẩng đầu lên, mà nhẹ nhàng trả lời.
“Thành chủ, trên mạng nói năm năm trước cô cả nhà họ Đường đã kết hôn ở nước M rồi, nhưng không phải với cậu ba Dương, mà là với một người đàn ông tên Đường Bách Khiêm…” Quản gia Trọng vừa đọc tin xong, ông ta thật sự rất ngạc nhiên khi nhìn thấy tin tức đó, thế nên mới chạy xuống vội vàng thế này.
“Hơn nữa, trên mạng còn nói cô cả nhà họ Đường và người tên Đường Bách Khiêm đó đã có hai đứa con.” Chuyện này càng khiến cho quản gia Trọng ngạc nhiên hơn, nói thật, dù nhìn thấy tin đó thì quản gia Trọng cũng không tin lắm, không tin rằng cô cả nhà họ Đường đã có hai đứa con.
“Thành chủ, ông nói chuyện này có thật không?” Nhất thời quản gia Trọng cũng không phân rõ thật giả, dù sao thì ông ta không phải người trong cuộc, ông ta chỉ biết vài chuyện của cô cả nhà họ Đường, nhưng rất nhiều chuyện cũng không biết.
“Giấy đăng kí kết hôn là thật.” Lúc này Trương Minh Hoàng mới ngẩng đầu lên, nhìn quản gia Trọng, thẳng thắn trả lời câu hỏi thứ nhất của quản gia Trọng.
“Ơ? Năm năm trước cô cả nhà họ Đường thật sự đã kết hôn với Đường Bách Khiêm này sao? Đúng là bất ngờ, đúng là bất ngờ! Nhưng bạn trai của cô cả nhà họ Đường là cậu ba Dương mà? Chẳng lẽ tin tức mà chúng ta có được là giả?” Quản gia Trọng tin tưởng tuyệt đối thành chủ của mình, thành chủ nhà ông ta nói là thật, vậy chắc chắn là thật rồi, chứ không thể nào là giả.
“Tôi chỉ nói giấy đăng kí kết hôn là thật.” Trương Minh Hoàng lạnh nhạt nhìn quản gia Trọng, ông ta phát hiện gần đây phản ứng của quản gia Trọng không được mau lẹ như trước nữa.
“Ơ? Ý của thành chủ là sao?” Quản gia Trọng sửng sốt, nhất thời không hiểu, giấy đăng kí kết hôn là thật thì chắc chắn là thật sao, lúc này thành chủ cố tình nhấn mạnh chuyện này là sao?
“Giấy đăng kí kết hôn là thật, nhưng cô cả nhà họ Đường chưa chắc đã kết hôn với cậu ta.” Lúc Trương Minh Hoàng nói đến đây, mắt híp lại, ông ta vừa đọc tin, còn xem vài bình luận, những bình luận đó đúng là chẳng hay ho gì cho cô cả nhà họ Đường.
“Thành chủ, rốt cuộc ông muốn nói gì? Tôi không hiểu lắm.” Quản gia Trọng hơi bối rối, nếu tờ đăng kí kết hôn đó là thật thì cô cả nhà họ Đường chắc chắn đã kết hôn với người tên Đường Bách Khiêm, ông ta thật sự nghe không hiểu lời nói của thành chủ.
“Với sự hiểu biết của ông với cô cả nhà họ Đường, nếu con bé kết hôn thật và có hai đứa con, thì con bé sẽ cố ý giấu chuyện này không? Bây giờ con bé trở lại nhà họ Đường mà không đưa người nhà của mình về nhà họ Đường sao?” Lúc này Trương Minh Hoàng đã ghét bỏ phản ứng của quản gia Trọng rồi, nhưng Trương Minh Hoàng vẫn đưa ra lời giải thích.
“Không, cô cả nhà họ Đường không thể nào là người như thế.” Lần này, quản gia Trọng trả lời rất nhanh, cũng rất chắc chắn, tuy ông ta cũng chẳng hiểu gì nhiều chuyện của cô cả nhà họ Đường, nhưng về chuyện này thì ông ta rất chắc.
“Nhưng mà giấy đăng kí kết hôn là từ năm năm trước, có khi nào họ đã ly hôn không?” Quản gia Trọng lại nghĩ tới một khả năng, nếu ly hôn thì chuyện khác đi rồi.
“Không, nếu đã ly hôn thì người ta sẽ không thẳng thừng công khai giấy đăng kí kết hôn ra đâu, cô cả nhà họ Đường là ai chứ?
Ly hôn mà còn dám công khai giấy đăng kí kết hôn ra, cô cả nhà họ Đường nói một câu đã ly hôn coi như mọi vấn đề đều được giải quyết. Vậy thì người này làm những việc này vô ích hay sao, những chuyện tiếp theo sau sẽ không có sức thuyết phục nữa.” Tuy Trương Minh Hoàng cũng không biết chuyện này, nhưng sự phân tích của ông ta rất là chính xác.
“Vậy chuyện rốt cuộc là sao?” Quản gia Trọng chớp mắt, ông ta hiểu lời nói của thành chủ, nhưng ông ta không rõ lắm chuyện như thế nào.
“Chuyện cụ thể thế nào thì tôi cũng không rõ, nhưng cũng có khi cô cả nhà họ Đường không biết có giấy đăng kí kết hôn, có khi trước đó cô cả nhà họ Đường cũng không biết chuyện này.” Trương Minh Hoàng đúng là thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành, vừa đoán đã trúng phốc.
“Nếu là thế thật thì đúng là đáng giận, đăng kí kết hôn khi mà cô cả nhà họ Đường không biết gì, giờ còn hãm hại cô cả nhà họ Đường như thế. Vì tin tức hôm này mà trên mạng có rất nhiều người mắng cô cả nhà họ Đường.” Hiển nhiên quản gia Trọng cũng đã lướt qua các bình luận đó, nên lúc này nhắc đến thì rất tức giận. Ông ta còn chẳng thưởng thức nổi mấy bình luận đó, nếu cô cả nhà họ Đường thấy được, trong lòng sẽ khó chịu lắm đây!!
Miệng Trương Minh Hoàng hé mở, nhưng lần này không nói gì, đôi mắt của ông ta nhìn ra trước, chẳng biết đang nghĩ gì.
“Thành chủ, vậy chuyện liên quan đến đứa bé là thật sao? Đã có xét nghiệm quan hệ cha con rồi.” Quản gia Trọng thấy thành chủ không nói gì, sau đó lại hỏi tiếp: “Nếu cô cả nhà họ Đường không kết hôn với Đường Bách Khiêm thì cũng không có con chứ nhỉ?”
“Chắc là có đứa bé thật, nếu không người đó cũng không nhắc đến đứa bé, còn lấy ra bản xét nghiệm quan hệ cha con nữa.
Nếu đứa bé không có thật thì bản xét nghiệm quan hệ huyết thống chính là sơ hở lớn nhất. Người đó sắp xếp hết mấy chuyện này, không thể nào là để khiến mình mất mặt được.” Lúc này giọng nói của Trương Minh Hoàng vẫn rất chắc chắn.
“Ý của thành chủ là cô cả nhà họ Đường có hai đứa con thật?” Quản gia Trọng chớp mắt rất nhanh, ánh mắt hơi phức tạp, hai đứa con? Hai cục cưng?
Nếu cô cả nhà họ Đường thật sự là con gái của thành chủ nhà ông ta vậy thì hai đứa bé đó chính là cháu ngoại của thành chủ.
Chỉ nghĩ thế thôi thì quản gia Trọng đã thấy rất là kích động, rất là hưng phấn.
“Ông cười ngu gì vậy?” Trương Minh Hoàng thấy quản gia Trọng như thế thì càng ghét bỏ hơn: “Sắp chảy cả nước miếng luôn rồi.”
“Thành chủ, nếu đứa bé đó là con của Đường Bách Khiêm đó thật? Bản xét nghiệm quan hệ cha con đó…” Quản gia Trọng lau miệng, cũng không có nước miếng, quản gia Trọng cũng không thèm để ý khi bị thành chủ đùa, ông ta càng muốn biết rõ rốt cuộc chuyện tình thế nào.
Vì chỉ cần vừa nghĩ đến hai bé cưng thì ông ta đã không kiềm chế được rồi.
Trương Minh Hoàng nhíu mày, sau đó ánh mắt nặng nề: “Bản xét nghiệm quan hệ cha con đó chưa chắc là thật.”
“Chưa chắc là thật?” Quản gia Trọng sửng sốt, sau đó lấy điện thoại ra, lại tra tin liên quan đến đứa bé: “Không thấy gì lạ.”
Để ông ta nhìn, ông ta cũng không thấy xét nghiệm quan hệ cha con là giả.
“Xét nghiệm quan hệ huyết thống ở bệnh viện chính quy, cũng có bác sĩ kí tên, giấy là thật, nhưng đây chỉ là mặt ngoài thôi, sự thật thì sao?” Đôi mắt của Trương Minh Hoàng hơi nheo lại: “Dù thế nào đi nữa thì cách làm của Đường Bách Khiêm này đúng là trơ tráo, ông đi điều tra tên Đường Bách Khiêm này xem.”