Mục lục
Cô Vợ Thần Bí Chạy Đâu Cho Thoát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1451: CHÍNH LÀ TÙY HỨNG NHƯ VẬY ĐÓ (1)


Là người trong cuộc, Trình Nhu Nhu nghe thấy lời bàn tán xôn xao của mọi người thì mặt mày trắng bệch, cả người run rẩy!


Từ sau khi nghe thấy cái tên Quỷ vực chỉ thành và nghe được không ít chuyện về Mặc Thành ,, Trình Nhu Nhu biết Mặc Thành mặc dù rất điển trai, nhưng làm việc lại vừa tàn nhẫn, vừa tuyệt tình, khiến người ta vừa kính nề, vừa sợ hãi.


Mặc Thành này từ trước đến nay không hề có lòng nhân từ, càng không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả, cho nên Trình Nhu Nhu biết Mặc Thành chắc chắn sẽ không nương tay với mình.


Ban nãy, quản gia Trọng đã công khai thẳng với bên ngoài rằng, cô không phải là công chúa thật sự của Quỷ vực chỉ thành. Lời tuyên bố của quản gia Trọng chẳng khác nào cướp đi mọi thứ mà cô đang có.


Trong lòng Trình Nhu Nhu hiểu rất rõ, sau này cô chắc chắn sẽ không có được cuộc sống hoàn hảo như vậy nữa, cô lại trở về với hai bàn tay trắng, cô lại phải trải qua cuộc sống nghèo khổ, khốn khó trước đây.


Chẳng lẽ như vậy còn chưa đủ hay sao?


Mặc Thành còn muốn đối phó với cô như thế nào nữa?


Ông bà cụ Dương không biết đã rời đi từ lúc nào. Biết Trình Nhu Nhu không phải là công chúa thật của Quỷ vực chỉ thành mà chỉ là giả mạo, ông bà cụ Dương hận không thể cách Trình Nhu Nhu càng xa càng tốt, cho nên họ chạy còn nhanh hơn cả thỏ.


Hơn nữa, ông bà cụ Dương cảm thấy, chuyện của Trình Nhu Nhu đối với họ mà nói chính là một sự sỉ nhục!


Lúc này, phóng viên bên này cũng muốn biết Mặc Thành vừa đến đây muốn nói gì, muốn làm gì, nên cũng không sốt ruột đặt câu hỏi cho Trình Nhu Nhu, nhưng họ vẫn vây chặt cô ta, không để cô ta rời đi.


Ở buổi họp báo, Mặc Thành đứng trước mặt phóng viên, anh ta không hề vô cảm giống như quản gia Trọng mà ngược lại trên mặt nở nụ cười nhàn nhạt.


Anh ta vốn dĩ điển trai, giờ phút này lại cười như vậy, giống như khắp nơi ngập tràn ánh sao, đẹp đến nỗi khiến lòng người say đắm.


Tất cả phụ nữ có mặt ở buổi họp báo đều nhìn đến ngây ngốc, nhìn đến si mê. Cánh đàn ông thì không nhịn được muốn mắng người, đẹp trai như thế mà còn là người ư?!


“Về chuyện công chúa giả, tôi muốn bổ sung thêm hai điều ở đây.” Khóe môi Mặc Thành hơi cong lên, chậm rãi lên tiếng, giọng nói vô cùng từ tính, vô cùng mê người.


Một vài phụ nữ có mặt ở hội trường còn si mê đến nỗi ngắt xỉu.


Vẫn may, đa số phóng viên ở hội trường đều là đàn ông, họ nói với chính mình rằng chỉ quan tâm lời Mặc Thành nói, không được quan tâm đến những thứ khác.


“Mặc Thành có điều gì muốn bổ sung vậy?” Hiếm có người còn tỉnh táo, lý trí, lập tức hỏi một câu.


“Thứ nhát, Trình Nhu Nhu thông đồng với tầng lớp lãnh đạo của nội bộ Quỷ vực chỉ thành giả mạo công chúa, Quỷ vực chỉ thành chúng tôi vẫn sẽ xử lý theo quy tắc nội bộ Quỷ vực chỉ thành.”


Giọng của Mặc Thành vẫn rất dễ nghe, nói chuyện cũng rất nhẹ nhàng, nhưng từng từ từng từ nói ra lại giống như mang theo băng giá, khiến đáy lòng mỗi người rét run.


Mặc Thành không nói xử lý theo luật pháp mà là theo quy tắc nội bộ của Quỷ vực chỉ thành.


Về phần quy tắc nội bộ của Quỷ vực chỉ thành rốt cuộc là gì, người ngoài không biết, nhưng nhìn thái độ này của Mặc Thành thì có thể thấy những quy tắc nội bộ của Quỷ vực chỉ thành chắc chắn không nhân từ.


Trịnh Hùng là người phụ trách ở thành phố A của Quỷ vực chỉ thành, biết một vài quy tắc nội bộ của Quỷ vực chỉ thành, cũng từng nghe nói thủ đoạn xử lý người tàn nhẫn đến mức nào.


Vì sao chỉ là nghe nói? Bởi vì đến tận bây giờ, vẫn chưa được tận mắt nhìn thấy, bởi vì nghe nói thủ đoạn trừng phạt người không dễ dùng ở Quỷ vực chỉ thành.


Nghe nói, hình như có một lần vào hai mấy năm trước, hình như năm đó có người phản bội Thành chủ, hại Thành chủ bị thương nặng, khi đó quản gia Trọng đã đích thân xử lý người đó.


Trịnh Hùng chỉ nghe nói cảnh tượng khi đó vô cùng thê thảm, ngay đến cả một vài sát thủ máu lạnh nhất được Quỷ vực chỉ thành huần luyện ra nhìn thầy cảnh đó cũng không khỏi run rấy cả người. Nghe nói, khi đó có vài người nhát gan chỉ dám liếc thôi mà đã sợ đến nỗi ngắt xỉu.


Đương nhiên đây đều là Trịnh Hùng nghe nói, chứ chưa từng nhìn thấy, cũng không biết rốt cuộc là cảnh tượng như thế nào, nhưng kết cục của người phản bội Thành chủ kia chắc chắn vô cùng thê thảm!!


Đương nhiên thủ đoạn trừng phạt của Quỷ vực chỉ thành cũng khác nhau, chắc chắn là vì người khác nhau phạm phải sai lầm khác nhau nên thủ đoạn trừng phạt cũng khác nhau. Nhưng có thể khiến Mặc Thành đích thân lên tiếng thì kết cục chắc chắn vô cùng xui xẻo!


Quản gia Trọng ngước mắt lên liếc Mặc Thành , nhưng không nói gì, càng không có ý định ngăn cản.


Bây giờ, cho dù Mặc Thành nói gì, làm gì, ông ta cũng sẽ ủng hộ.


Nhưng chỉ một điều này thôi, Mặc Thành đã làm sáng tỏ chuyện này rồi. Nhưng ban nãy Mặc Thành rõ ràng nói muốn bổ sung hai điều, vậy một điều nữa là gì?


*Tôi không có, trước đó tôi không hề biết chuyện, tôi bị lợi dụng, các người không thể đỗ oan cho tôi như vậy được.” Trình Nhu Nhu không biết nội bộ Quỷ vực chỉ thành có thủ đoạn trừng phạt người như thế nào, nhưng chỉ cần nhìn thái độ lúc này của Mặc Thành thôi, cô ta cũng biết hậu quả của chuyện này chắc chắn rất đáng sợ.


Nhưng cô ta bị oan, trước đó cô ta thật sự không biết chuyện, đây không phải là âm mưu cô ta thiết kế.


Lúc này, Trình Nhu Nhu đã sợ mắt mật, cô ta hét lớn phản đối.


Thế nhưng, ở hội trường buổi họp báo, Mặc Thành không nghe tháy lời cô ta nói, đương nhiên cho dù Mặc Thành có nghe thấy thì cũng sẽ không quan tâm.


Từ trước đến nay, Mặc Thành luôn làm việc theo ý mình muốn. Trước đó Trình Nhu Nhu có biết chuyện hay không không quan trọng, quan trọng là hậu quả mà chuyện này gây ra, cùng với những chuyện đáng chết mà Trình Nhu Nhu làm.


Mặc Thành dùng đôi mắt đào hoa, khiêu gợi của mình nhìn phóng viên trước mặt, lên tiếng lần nữa: “Thứ hai, những người thông đồng với Trịnh Nhu Nhu muốn tính kế Quỷ vực chỉ thành chúng tôi, Quỷ vực chỉ thành cũng sẽ không bỏ qua.”


Mặc Thành vừa thốt ra câu nói này, cả hội trường lập tức yên tĩnh máy giây, sau đó mọi người nhanh chóng phản ứng lại. Mặc dù Mặc Thành không đích thân điểm mặt chỉ tên, nhưng mọi người đều biết Mặc Thành đang nói đến ai?


Dù sao gần đây Trình Nhu Nhu cũng chỉ tiếp xúc nhiều nhất với nhà họ Dương, hơn nữa gần đây Trình Nhu Nhu luôn ở nhà họ Dương, còn gác đêm cho Dương Bạc Vệ. Vả lại, suy nghĩ muốn để cậu ba Dương lấy Trình Nhu Nhu của ông bà cụ Dương quá rõ ràng.


Cho nên, câu nói này của Mặc Thành rõ ràng là đang nhắm vào ông bà cụ Dương. Mặc Thành quả nhiên cũng ngông cuồng, ngạo mạn, câu nói này đúng là quá thẳng thừng mà.


Thế nhưng, ông bà cụ Dương đối với Mặc Thành của Quỷ vực chỉ thành mà nói cũng không là gì cả, Mặc Thành cũng không có gì là không dám đắc tội.


Quản gia Trọng hơi nhếch mày, khóe môi giống như cong lên ý cười. Mặc Thành làm như vậy đã không còn chỉ là nhắm vào Trình Nhu Nhu nữa, Mặc Thành rõ ràng là đang trút giận thay cô cả nhà họ Đường.


Trước kia, Lương nói cô cả nhà họ Đường có khả năng là con gái của Thành chủ. Khi đó, ông ta còn hơi nghỉ ngờ, nhưng Mặc Thành rõ ràng là đã chắc chắn rồi.


Quản gia Trọng vẫn nhớ lần trước khi Thành chủ đích thân ra mặt làm giám định ba con, Mặc Thành từng nói, Thành chủ nhận lại con gái, anh ta sẽ cưới cô ấy.


Ông ta nhìn Mặc Thành lớn lên, ông ta đương nhiên hiểu rất rõ tính cách của Mặc Thành . Nếu là một người phụ nữ chưa từng gặp mặt, cũng không hề hiểu biết, Mặc Thành chắc chắn sẽ không chủ động nói ra câu muốn cưới kia.


Rất rõ ràng, người mà Mặc Thành nói muốn cưới khi đó chính là cô cả nhà họ Đường.


Bây giờ họ đều biết cô cả nhà họ Đường chính là Hàn Nhã Thanh, là con gái của Hàn Trung Phương nhà họ Hàn. Nhưng thái độ của Thành chủ đối với cô cả nhà họ Đường lại không hề thay đổi, có thể thấy rõ, thái độ của Mặc Thành đối với cô cả nhà họ Đường cũng không hề thay đổi.


Thành chủ và Mặc Thành đều là những người làm việc theo cảm tính. Họ làm gì cũng đều dựa vào cảm xúc của mình. Thành chủ và Mặc Thành thật sự rất tán thưởng cô cả nhà họ Đường, cho nên cô cả nhà họ Đường có phải là công chúa của Quỷ vực chỉ thành hay không cũng không quan trọng.


Lúc này, ông cụ Dương ở trên xe cũng đang xem video phát sóng trực tiếp nên đương nhiên cũng nghe thấy những lời Mặc Thành nói.


“Ý của cậu ta là gì? Cậu ta đang muốn làm gì?” Ông cụ Dương lập tức thay đổi sắc mặt, giọng nói nhịn không được cao lên vài phần.


Gần đây, ông cụ Dương đã sai người điều tra khá nhiều chuyện về Quỷ vực chỉ thành nên đương nhiên biết rõ thế lực của Quỷ vực chỉ thành mạnh như thế nào. Đừng nói là một nhà họ Dương, cho dù là mười nhà họ Dương thì cũng không phải là đối thủ của Quỷ vực chỉ thành.


Nếu Quỷ vực chỉ thành muốn đối phó với họ, họ hoàn toàn không có khả năng đánh trả, chỉ có thể chờ chết.


“Ý của Mặc Thành là muốn đối phó với chúng ta ư?” Lúc này, bà cụ Dương cũng bị dọa sợ hoàn toàn, bà ta đương nhiên cũng biết rõ hậu quả của chuyện này.


“Trước đó, chúng ta cũng không biết chuyện Trình Nhu Nhu là công chúa giả, chúng ta cũng bị lừa. Hơn nữa, chuyện của chúng ta và Trình Nhu Nhu cũng không gây ra bát kỳ tổn hại nào cho Quỷ vực chỉ thành cả, vì sao Mặc Thành lại muốn đối phó với chúng ta, chuyện này thì có lợi gì cho Quỷ vực chỉ thành chứ?


Mặc dù nhà họ Dương chúng ta không sánh bằng Quỷ vực chỉ thành, nhưng hai gia tộc đánh nhau, chắc chắn sẽ gây ra thương vong cho Quỷ vực chỉ thành. Dù sao Mặc Thành cũng là người phụ trách của Quỷ vực chỉ thành, chắc cậu ta sẽ không lỗ mãng như vậy đâu?” Trong lòng bà cụ Dương vẫn ôm ấp một tia hi vọng!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK