Mục lục
Cô Vợ Thần Bí Chạy Đâu Cho Thoát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1429: MUỐN TRỐN? TUYỆT ĐỐI KHÔNG THẺ (1)


‘Vương hậu không thể làm gì với mẹ, dù sao đúng như những gì mẹ nói, mẹ đối với bọn họ không có chút uy hiếp!! Nhưng cô lại khác!!


Trước đó vương hậu có thể gọi mẹ đến sỉ nhục mẹ cũng là vì việc trước đó bọn họ đều không biết, bây giờ đại vương tử đã biết chuyện này, tự nhiên sẽ không tiếp tục cho phép chuyện giống như hôm nay xảy ra nữa.


Mà vương hậu cũng không thể vì chuyện nhỏ như vậy mà đắc tội với đại vương tử.


Cho nên vương hậu muốn tìm cũng là tìm cô gây phiền phức.


Cho nên mẹ ở lại sẽ không có nguy hiểm gì, dù sao nếu như hai người sau khi cùng rời khỏi sẽ càng khiến đám người vương hậu nghỉ ngờ.


Nhưng Lâm Bối vẫn không yên tâm: “Mẹ, không bằng mẹ cùng con ra nước ngoài chơi vài ngày, mẹ còn chưa từng ra nước ngoài.”


Lâm Bồi cảm thấy có lý do này để hai người ra nước ngoài, vương hậu dù sao cũng tìm không ra chỗ sai gì, chỉ có điều nếu muốn tránh được Đường Lăng chắc chắn rất khó.


“Không, mẹ không ra nước ngoài, ngày mai mẹ còn hẹn người khác đi dạo phố, đánh mạt chược, ra nước ngoài quá mệt, có nơi nào thoải mái bằng nhà mình, con tự đi, mẹ không theo con đi chịu mệt đâu.”


Mẹ Lâm dường như có hơi mắt kiên nhẫn, xua tay thẳng với Lâm Bối.


Lâm Bối nhìn bà ta, thần sắc có hơi phức tạp, lại lên tiếng.


“Được rồi, con đừng ngây ngốc ở đây nữa, mẹ vốn là tưởng thân phận của con bị vương hậu phát hiện rồi, cho nên mới lo lắng, bây giờ không sao rồi thì mẹ yên tâm, giờ không còn sớm nữa, mẹ đi ngủ đây, con là ngủ ở đây hay quay về?” Mẹ Lâm lại trực tiếp cắt ngang lời Lâm Bối còn chưa nói ra thì bà ta đã nói xong, không có tiếp tục quản Lâm Bối, tự mình về phòng.


Lâm Bối đứng ở đại sảnh, nhìn bóng lưng của mẹ, ánh mắt có hơi sững sờ, không biết đang nghĩ cái gì.


Một lát sau, phòng của mẹ Lâm tắt đèn, Lâm Bồi vẫn rời đi.


Đại khái một tiếng sau, trong khách sạn Đường Lăng nhận được một cuộc điện thoại.


“Cậu Đường, tiểu vương tử đặt vé máy bay đến nước Q.” Cuộc gọi vừa kết nói, người kia liền trực tiếp báo cáo, hiển nhiên Đường Lăng cho người mà Dương Tầm Chiêu cử tới đi điều tra một số việc của Lâm Bối, nhưng trước đó anh kêu người đó chú ý hành tung của tiểu vương tử, có chuyện gì đều sẽ lập tức thông báo cho Đường Lăng.


Đường Lăng cầm điện thoại, đôi mắt hơi nheo lại, đi nước .


q Cô đi nước Q? Cô vừa quay về không bao lâu thì đặt vé máy bay?


Cô đây là muốn trốn anh?


Lời trước đó anh nói rõ ràng như vậy, cô thật sự một câu cũng không nghe lọt.


Chỉ là cô thông minh như vậy, làm việc gì luôn thận trọng, sao lại trực tiếp đặt vé máy bay trên mạng?!


Đường Lăng đột nhiên mỉm cười, sợ là cố ý làm cho anh xem.


“Bây giờ tiểu vương tử đang ở đâu?” Đường Lăng cảm thấy vấn đề vé máy bay đó anh không cần đề ý.


“Tiểu vương tử về biệt thự không bao lâu thì rời đi, sau đó người đi theo của chúng tôi bị tiểu vương tử cắt đuôi rồi, sau đó thì tra được chuyện tiểu vương tử đặt vé máy bay, vé máy bay mà tiểu vương tử đặt còn có ba tiếng nữa, lúc này tiểu vương tử chắc đang chạy đến sân bay?”


Khóe miệng của Đường Lăng hơi mím lại, chạy đến sân bay? Nếu thật sự chạy tới sân bay thì không cần cắt đuôi người của anh ta rồi.


Có điều, Đường Lăng ngược lại rất muốn biết cô muốn làm cái gì?


Trốn anh? Trốn như nào? Muốn trốn đi đâu?


“Cậu Đường, chúng ta có cần đến sân bay canh chừng không?” Người đó không có nghe thấy tiếng của Đường Lăng, không nhịn được hỏi một câu.


“Đi chứ.” Giọng của Đường Lăng nhàn nhạt, nghe không ra cảm xúc gì, nếu đã làm lạc người rồi, cũng không có chỗ dùng gì khác, đến sân bay canh cũng được.


Tuy anh nhận định Lâm Bối đang chơi chiêu giương đông kích tây, anh nhận định Lâm Bồi không thể tới sân bay, nhưng ngộ nhỡ cô thật sự đi rồi thì sao?!


Cho người đến sân bay canh anh cũng tương đối yên tâm.


Vì thế, còn anh, chắc chắn là phải tìm được người trước mới được, chuyện của Quỷ Vực Chi Thành đều đã giải quyết rồi, vậy thì tiếp theo, chuyện anh phải giải quyết cũng chỉ có một chuyện này.


Cho nên, mặc kệ cô trốn đi đâu, anh đều sẽ tìm được cô.


Muốn trốn?! Đó là chuyện tuyệt đối không thể!!


Thành phố A, Dương Bạc Vệ qua đời, linh đường đặt ở nhà lớn của nhà họ Dương, thật ra bây giờ rất nhiều người đều sẽ chọn trực tiếp làm linh đường ở nhà tang lễ, người vốn dĩ luôn ở viện điều dưỡng như Dương Bạc Vệ, sau khi mắt lại mang về nhà dường như không thích hợp lắm, nhưng ông cụ Dương khăng khăng làm như vậy.


Hơn nữa gây ra động tĩnh rất lớn, người có thể biết, người không thể biết, đều biết tin Dương Bạc Vệ qua đời.


Chuyện qua đời như này sẽ không mời người khác, bình thường đều là người nhận được tin có chút giao tỉnh sẽ chủ động tới.


Ông cụ Dương gây ra nhiều động tĩnh như vậy, rất nhiều người đều biết, cho nên khách tới viếng vô cùng nhiều.


Tuy những năm nay Dương Bạc Vệ luôn mặc kệ chuyện của nhà họ Dương, cũng luôn không lộ mặt, nhưng lấy sức ảnh hưởng của Dương Thị ở thành phố A, người muốn lấy lòng nhà họ Dương nhiều vô kể, cơ hội giống như này tự nhiên sẽ không bỏ lỡ.


Trong nhà lớn nhà họ Dương, trong số khách đến viếng khó tránh sẽ có người quen biết nhau, tự nhiên cũng khó tránh việc hàn huyện vài câu.


“Lưu tổng cũng tới rồi, Lưu tổng đây là từ đâu nhận được tin vậy?” Một người đàn ông trung niên khế mỉm cười chào hỏi với người ở bên cạnh.


“Chuyện này còn cần phải đặc biệt đi nghe ngóng tin tức sao? Bây giờ ở thành phố A ai không biết chuyện này, ông bình thường không lên mạng, cho nên không biết chuyện gì.” Lưu tổng nhìn sang người đàn ông trung niên, thần sắc có hơi phức tạp: “Ông nhìn xem, người ở thành phố A có thể tới đều tới gần hết rồi.”


Người đàn ông trung niên có hơi sững sờ: “Chuyện này đều truyền trên mạng rồi sao?”


Mắt của người đàn ông trung niên quét qua những người đi qua đi lại ở đây, lông mày hơi nhíu lại: “Chẳng trách tôi nhìn thấy rất nhiều người lạ, những người đó bình thường cũng không có qua lại gì với Dương Thị.”


“Phát tán như điên, gần như tất cả các trên mạng của điện thoại đều có thể nhìn tháy, biết tin đều muốn tới.” Lưu tổng vốn cũng không có qua lại gì với Dương Thị, ông ta nói sau khi nhìn thấy tin tức đó thì tự mình tới.


“Loại chuyện này tại sao trên mang lại lưu chuyện mạnh mẽ như vậy?” Người đàn ông trung niên có hơi không hiểu, lông mày nhíu càng chặt: “Ai truyền ra?”


Tuy ảnh hưởng của Dương Thị ở thành phố A rất lớn, nhưng Dương Bạc Vệ ở Dương Thị ngay cả một chức vị cũng không có, hơn nữa Dương Bạc Vệ những năm nay đều chưa từng lộ diện, việc qua đời của ông ta tại sao làm to như vậy?


Hơn nữa Dương Bạc Vệ hiện nay cũng chỉ có bốn mươi máy tuổi, tuổi tác này đã qua đời là một chuyện rất bi thương, theo lý mà nói tin tức báo đài cái gì cũng không nên viết tinh linh.


“Ông thật sự không xem tin tức sao? Máy ngày trước cậu Dương tuyên bồ chuyện thoát ly quan hệ với nhà họ Dương ông không biết sao?” Lưu tổng nhìn người đàn ông trung niên, vẻ mặt có hơi phức tạp.


Người đàn ông sững người, rõ ràng không biết: “Cậu Dương thoát ly quan hệ với nhà họ Dương?”


Ông ta ý thức giọng nói của mình có hơi lớn, may mà ở đây rất ồn, không có ai chú ý tới ông ta: “Tôi khoảng thời gian này nghỉ dưỡng ở Hương Sơn, không quá để ý, cậu Dương này sao lại thoát ly quan hệ với nhà họ Dương rồi?”


Chuyện hôm nay Dương Bạc Vệ mắt vẫn là người bạn của ông ta gọi điện nói cho ông ta nên ông ta mới chạy tới.


“Nguyên nhân của chuyện này rất phức tạp, còn có chút liên quan đến công chúa của Quỷ Vực Chỉ Thành, nhưng thái độ của cậu Dương rất chắc chắn, trực tiếp mở cuộc họp báo tuyên bố thoát ly quan hệ với nhà họ Dương, hơn nữa Dương Tầm Chiêu trả lại hết cỗ phần của nhà họ Dương cho ông cụ Dương, còn hứa sẽ không tiếp tục quản chuyện của Dương Thị nữa.” Lưu tổng nói sơ tình hình cho người đàn ông trung niên.


“Chẳng trách không có nhìn thấy cậu Dương.” Người đàn ông trung niên đã đoán được vài điều, mắt của ông ta nhìn trong linh đường: “Cho nên thì sao?”


“Cho nên, rất nhiều người đều đang đoán, ông cụ Dương chính là muốn lợi dụng chuyện Dương Bạc Vệ qua đời ép cậu Dương quay về.” Lưu tổng đè thấp giọng, có điều lúc này trong linh đường đang thổi kèn, cho dù ông ta không đè thấp giọng người khác cũng không nghe được.


“Ông cụ Dương làm như vậy, có hơi không ổn nhỉ?” Người đàn ông lại nhíu mày: “Muốn kêu cậu Dương quay về, ông cụ Dương trực tiếp gọi điện cho cậu Dương là được rồi?”


“Rất rõ ràng ông cụ Dương không phải nghĩ như vậy, đương nhiên ông cụ Dương khả năng cũng buông được cái thể diện này mà cầu cháu trai của mình quay về, cho nên mới dùng cách này.” Khi Lưu tổng nói lời này thì khẽ lắc đầu, khóe miệng hơi nhếch lên, cười như không cười!


“Ông cụ Dương làm như vậy không sợ càng gây càng căng sao?” Người đàn ông trung niên rõ ràng không tán đồng cách làm này: “Hơn nữa con người của cậu Dương tôi cũng hiểu một chút, cậu Dương luôn chán ghét bị người khác uy hiếp nhát, bị người khác ép, cho nên tôi cảm thấy cách làm này của ông cụ Dương quả thật không ổn!!”


Lưu tổng nhìn người đàn ông này, khóe miệng hơi nhéch lên lộ ra chút ý cười, ông ta sát lại bên cạnh người đàn ông trung niên, lần nữa nói: Dương Bạc Vệ mắt quá đột ngột, tôi nghe nói, hình như là ông cụ Dương vì khiến cậu Dương quay về, cho nên ép chết Dương Bạc Vệ!!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK