“Cô nói vụ án lần này liên quan đến Đội Tinh Vệ, vậy thì chỉ có lời nói của một phía, cô không hề có bất cứ bằng chứng nào, nhưng chúng ta lại có đủ chứng cứ về việc cô và tổ chức Hồng Hổ hợp tác với nhau, cho dù cô giải thích thế nào cũng không được.”
Cung tông trưởng nghe Cố Chính Minh nói thì híp mắt lại.
“Nếu những tài liệu trong tay cô bị tiết lộ ra ngoài thì sẽ có hậu quả khôn lường đối với tám gia tộc lớn nhất của chúng tôi, may là Cung tông trưởng sáng suốt, phát hiện đúng lúc, nếu để cô thực hiện được thì chúng tôi không làm tròn bổn phận là chuyện nhỏ, Đội Tinh Vệ chịu thiệt hại mới là chuyện lớn.” Cố Chính Minh rất giỏi tính kế, lúc này anh ta biết nên nói gì mới có thể làm cho Cung tông trưởng hoàn toàn phối hợp với kế hoạch của bọn họ.
“Ừ, nói rất đúng, mau lập tức bắt cô rồi dẫn đi, sau đó phải điều tra thật kỹ.” Sự do dự của Cung tông trưởng lập tức biến mất, lập tức ra lệnh bắt người.
Hàn Nhã Thanh cũng không lo lắng mình sẽ gặp nguy hiểm, cô biết rõ mình là thành viên của tổ chức hòa bình thế giới nên người nhà họ Cố không dám làm gì mình.
Nhà họ Cố chỉ muốn kéo dài thời gian của cô.
Không thể không nói lần này nhà họ Cố đúng là tàn nhẫn, hiện tại cô vốn không có nhiều thời gian, chưa đến hai ngày, hơn nữa hiện tại không phải cô sợ Đường Vân Thành không thể phá án đúng thời hạn, mà là sợ những tổ chức khủng bố kia có thể hành động bất cứ lúc nào, có thể sẽ có người chết.