Từ nhỏ Đường Minh Hạo đã không được ở bên ba, thiếu khuyết tình thương của ba, cho nên mới đặc biệt nhạy cảm, đặc biệt là trên phương diện tình cảm.
Mặc dù Đường Minh Hạo và ông bà cụ Dương chưa từng gặp nhau, giữa bọn họ cũng không có tình cảm gì, nhưng dù sao ông bà cụ Dương vẫn là người thân, có quan hệ máu mủ với cậu bé, trong loại tình huống này, muốn hoàn toàn không quan tâm đến thì khẳng định là không thể nào.
“Đúng vậy, là tôi nghĩ quá đơn giản, bây giờ bọn họ một lòng muốn trèo nhành cao nơi Quỷ Vực Chi Thành, vậy thì cứ để bọn họ với đi, nhà họ Đường chúng ta không có thèm, Minh Hạo nhà chúng ta cũng không thèm.” Bà cụ Đường cảm giác được bầu không khí trong sảnh trở nên trầm buồn thì lên tiếng khuyên Đường Minh Hạo.
“Quỷ Vực Chi Thành kia rất lợi hại ạ?” Đôi mắt to của Đường Vũ Kỳ xoay một vòng, nhịn không được hỏi ra nổi nghi ngờ trong lòng mình. Tất cả mọi người đều đang nói đến Quỷ Vực Chi Thành gì đó, mà nói tới liền là vẻ mặt lo lắng, Quỷ Vực Chi Thành kia lợi hại vậy sao?
Nhất thời, mấy người trong sảnh lớn không ai trả lời, dù sao Vũ Kỳ còn nhỏ, nhiều chuyện con bé không nên biết thì tốt hơn, miễn cho con nhỏ cũng phải lo lắng theo.
“Ừ, Quỷ Vực Chi Thành rất lợi hại.” Nhưng Đường Minh Hạo lại nhìn về phía em gái mình, cực kỳ nghiêm túc trả lời vấn đề của cô bé.
Lần trước Đường Minh Hạo có nghe Mộ Dung Tri nói chút chuyện liên quan đến Quỷ Vực Chi Thành, sau đó cậu bé cũng đặc biệt tra xé một chút, cho nên trong lòng cậu hiểu rõ Quỷ Vực Chi Thành rất lớn mạnh.
“Anh ơi, Quỷ Vực Chi Thành lợi hại cỡ nào? Còn lợi hại hơn ba sao?” Đường Vũ Kỳ nhanh chóng liếc mắt nhìn về phía anh trai mình, đôi mặt của cô bé khẽ chớp, rõ ràng mang theo mấy phần không phục, có thể lợi hại hơn ba mình à?
“Ừ, lợi hại hơn ba.” Đường Minh Hạo biết Dương Tầm Chiêu rất lợi hại, nhưng Quỷ Vực Chi Thành thật sự lợi hại hơn.
“Vậy còn cậu, bọn họ lợi hại hơn cậu sao?” Rõ ràng Đường Vũ Kỳ có hơi ngẩn ra, sau đó lại không từ bỏ ý định hỏi thêm một câu.
“Lợi hại hơn cậu.” Đường Minh Hạo hiểu suy nghĩ trong lòng em mình, nhưng cậu bé không thể lừa gạt em mình, cậu bé muốn ăn ngay nói thật.
“Vậy ba và cậu cộng lại thì sao? Cũng không bằng bọn họ ạ?” Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ rõ ràng có chút lo lắng, cô bé vẫn luôn cảm giác ba mình lợi hại, cậu mình cũng lợi hại, chẳng lẽ ba và cậu cộng lại vẫn không đối phó được người kia à?”
“Ba cộng với cậu so ra vẫn kém.” Đường Minh Hạo âm thầm thở dài một hơi, cậu bé cũng nhận ra em gái nhà mình đang lo, nhưng sự thật là sự thật, Quỷ Vực Chi Thành thực sự rất mạnh.
Cho dù ba và cậu liên hợp với nhau cũng không phải là đối thủ của Quỷ Vực Chi Thành.
“Cho nên, công chúa của Quỷ Vực Chi Thành kia liền cậy thế mà ép ba cưới cô ấy?” Gương mặt nhỏ của Đường Vũ Kỳ lập tức trở nên u sầu, rõ ràng có chút mất mát: “Ba và cậu đều không đối phó được với bọn họ, thế chúng ta nên làm gì bây giờ?”
Mọi người trong sảnh lớn không ai lên tiếng, bây giờ bọn họ cũng không biết nên làm gì, bọn họ cũng chưa nghĩ ra được biện pháp nào tốt.
“Vì sao công chúa của Quỷ Vực Chi Thành kia lại không nói lý lẽ như vậy? Cô ấy là công chúa thì ngon à?” Miệng nhỏ của Đường Vũ Kỳ nhếch lên, không phục lắm, nhưng giọng nói của cô bé lại càng ngày càng nhỏ, khả năng chính cô bé cũng tự hiểu, công chúa của Quỷ Vực Chi Thành thật sự rất đáng gờm.
Khéo môi Phạm My không nhịn được giật giật, lời này của Đường Vũ Kỳ là thật, Quỷ Vực Chi Thành quá mạnh, cho nên công chúa của Quỷ Vực Chi Thành không tầm thường.
Bằng không, bọn họ cũng không cần lo lắng như vậy.
“Thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành không phải rất lợi hại sao? Không phải nói thành chủ là người tốt ạ? Ông ấy cũng mặc kệ vị công chúa kia sao?” Đường Vũ Kỳ hơi nhíu mày lại, vẻ mặt buồn rầu, suy nghĩ của trẻ con tương đối ngây thơ.
“Vị thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành kia là người bao che nhất, cho nên ông ấy nhất định sẽ bảo vệ cho vị công chúa kia.” Lúc trước Đường Minh Hạo có nghe Mộ Dương Tri nói vị thành chủ này là người đặc biệt bao che khuyết điểm.
“Vậy chúng ta phải làm sao đây? Chẳng lẽ ba thật phải cưới vị công chúa kia sao?” Đường Vũ Kỳ lo phát khóc rồi: “Em không muốn ba cưới công chúa, em muốn ba cưới mẹ, em muốn ở cùng với ba, muốn cả nhà chúng ta ở cùng nhau cơ!”
Đây chính là nguyện vọng lớn nhất từ trước tới nay của Đường Vũ Kỳ. Trước kia cô bé không có ba nên không dám hi vọng xa với, bây giờ tìm được ba rồi, đương nhiên muốn người một nhà phải ở cùng nhau.
“Cục cưng yên tâm, ba sẽ không lấy công chúa, ba chỉ cưới mẹ, một nhà chúng ta sẽ ở cùng nhau.” Dương Tầm Chiêu đúng lúc đi vào phòng thì nghe được giọng nói như sắp khóc của con gái mình, liền lập tức đến an ủi.
“Ba ơi, cuối cùng ba cũng tới rồi.” Đường Vũ Kỳ nhanh chóng chuyển tầm mắt, thấy là Dương Tầm Chiêu thì chạy nhào vào trong ngực anh.
Dương Tầm Chiêu vội vàng ngồi xổm xuống, bế cô bé lên.
Đường Minh Hạo đứng tại chỗ không động, cũng không có biểu thị gì, thậm chí còn không có gọi.
“Sao thế? Ngủ một là quên ba rồi?” Dương Tầm Chiêu bế Đường Vũ Kỳ đi tới trước mặt Đường Minh Hạo, Dương Minh Hạo biết trong lòng Đường Minh Hạo vẫn còn khúc mắc, anh cũng không hi vọng xa với cậu bé co thể lập tức hòa hợp với mình, có điều lạnh nhạt thế này có vẻ không tốt lắm.
“Đương nhiên biết, con còn biết ba và công chúa của Quỷ Vực Chi Thành đính hôn, sẽ trở thành phò mã của Quỷ Vực Chi Thành.” Đường Minh Hạo thấy Dương Tầm Chiêu bế Đường Vũ Kỳ trong lòng, tròng mắt cậu bé có chút lấp lóe, sau đó liếc mắt qua chỗ khác, bày ra dáng vẻ không quan tâm đến Dương Tầm Chiêu.
“Anh ơi, ba nói, ba sẽ không lấy công chúa của Quỷ Vực Chi Thành rồi, anh đừng giận ba nữa.” Đường Vũ Kỳ không muốn thấy ba và anh cãi nhau, cô bé hi vọng người một nhà có thể sống vui vẻ với nhau.
“Ba không muốn cười là không phải cưới chắc? Vậy thì ba cũng phải có cách giải quyết mới được.” Đường Minh Hạo hừ lạnh một tiếng, không phải cậu bé không tin Dương Tầm Chiêu, mà là cậu bé biết Quỷ Vực Chi Thành thật sự quá mạnh.
“Sao? Không tin ba à?” Dương Tầm Chiêu nhìn về phía Đường Minh Hạo, khóe môi có chút giương lên: “Yên tâm di, ba sẽ giải quyết, ba sẽ không để cho mẹ chịu ấm ức gì, cũng sẽ không để các con chịu bất kỳ tủi thân nào.”
Dương Tầm Chiêu đơn giản là không đồng ý, anh vẫn cho rằng nói lời dễ nghe cũng như không, quan trọng nhất là phải dùng hành động để chứng minh, nhưng anh vẫn hứa hẹn với Đường Minh Hạo, anh không hi vọng con mình có bất kỳ hiểu lầm gì với mình.
Vẻ mặt Đường Minh Hạo rõ ràng thay đổi, mặc dù cậu bé biết Quỷ Vực Chi Thành mạnh, nhưng lúc Dương Tầm Chiêu nói ra lời này, cậu bé liền lập tức tin tưởng, không biết vì sao, nhưng cậu bé chỉ tin Dương Tầm Chiêu.
Cậu bé tin Dương Tầm Chiêu nhất định sẽ làm được.
“Đây là ba nói đấy, ba nhất định phải làm.” Trên gương mặt Đường Minh Hạo không còn vẻ bất mãn ban nãy, có điều cố ý xụ mặt.
“Ừ, ba đã nói thì nhất định sẽ làm.” Khóe môi Dương Tầm Chiêu không ngừng giương lên, xem ra cậu nhóc này vẫn dễ dỗ, chỉ cần thăm dò tính tình của nhóc này, thì muốn ở chung vui vẻ với cậu bé cũng không phải quá khó.
Đương nhiên, Dương Tầm Chiêu biết anh còn phải tiếp tục cố gắng, dù sao việc ông cụ Dương tự ý quyết định cuộc hôn nhân này thay anh đã làm giảm bao nhiêu ấn tượng tốt của anh trước mặt con nhỏ.
Đương nhiên không chỉ mình con nhỏ, còn cả nhà họ Đường. Lúc anh đi vào, rõ ràng có thể thấy được sắc mặt của bà cụ Đường rất khó coi.
“Tầm Chiêu, con có cách nào không?” Ông cụ Đường nghe Dương Tầm Chiêu nói vậy thì trong lòng khẽ động, nhìn đứa nhỏ này hình như rất chắc chắn, chẳng lẽ có cách rồi?”
“Ông nội Đường, chuyện này ông đừng quan tâm, con sẽ xử lý tốt.” Dương Tầm Chiêu cũng không nói thẳng ra, đây là chuyện của anh, là do người nhà họ Dương gây ra, tự anh sẽ giải quyết.
“Cậu cũng đừng một mình chống đỡ, vì Nhã Thanh, cũng vì hai đứa nhỏ, chúng ta không có khả năng bỏ mặc không để ý tới.” Bà cụ Đường tức thì tức, nhưng bà là người hiểu chuyện, bây giờ nghe Dương Tầm Chiêu định dốc hết sức mình chống đỡ, ngược lại có chút không đành lòng.
“Bà nội Đường, con biết bà thương con, nhưng chuyện này nhất định phải để con giải quyết.” Dương Tầm Chiêu nhìn về phái bà cụ Đường, trên mặt lộ ra mấy phần ý cười, anh biết bà cụ Đường mềm lòng, bà cụ cũng không phải thật sự có thành kiến gì với anh, chỉ là không hài lòng khi thấy ông bà cụ Dương làm ra chuyện kia thôi.
“Ai thương cậu, nghĩ hay thế.” Bà cụ Đường trực tiếp hừ lạnh một tiếng, nhưng vẻ mặt rõ ràng dịu đi, không còn tức giận như vừa rồi, thậm chí còn không nặng nề như lúc trước.
Bọn họ cũng biết Quỷ Vực Chi Thành lợi hại, lúc trước bọn họ vẫn luôn không nghĩ được cách giải quyết, nhưng bây giờ Dương Tầm Chiêu có cách rồi thì bọn họ đều sẽ tin Dương Tầm Chiêu.
Mặc dù Dương Tầm Chiêu vẫn chưa hề nói anh có cách gì.
“Cụ thương ba con đi, ba thật đáng thương.” Đường Vũ Kỳ nhìn về phía bà cụ Đường, gương mặt nhỏ tràn đầy vẻ đau lòng.
“Ba con thì có gì mà đáng thương, ba con có mẹ con, có con, còn có cả anh trai con, chuyện tốt đều bị ba con chiếm hết, có ai đầy đủ hơn ba con à?” Bà cụ Đường lập tức trừng mắt với Dương Tầm Chiêu một chút. Thật ra bà cụ Đường không muốn nhắc tới ông bà cụ Dương, không muốn làm cho bầu không khí vừa dịu đi lại căng lên lần nữa.