Mục lục
Cô Vợ Thần Bí Chạy Đâu Cho Thoát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1047: NGƯỢC TRA! LÀM MẤT MẶT! QUÁ ĐÃ! (5)


Còn chuyện Mộ Dung Tri gửi thư luật sư cho Dương Tầm Chiêu, cho dù bên đó trả lời như thế nào, có cô ở đây thì sẽ không để hai người đó xảy ra bất cứ mâu thuẫn gì.


Thật ra Hàn Nhã Thanh biết những chuyện đó đều do ông cụ Dương và bà cụ Dương làm, cô chưa từng trách Dương Tầm Chiêu.


Thế nhưng, cô cũng rất hiểu sự khó xử của Dương Tầm Chiêu, dẫu sao hai người đó đều là bề trên của anh, lại còn đã nhiều tuổi như vậy.


Hơn nữa, sau lần trước ông cụ Dương ồn ào giả vờ bị thương, Dương Tầm Chiêu đã mở cuộc họp báo, giải thích rõ sự thật, có thể nói là tát thẳng vào mặt hai cụ.


Chỉ bởi vì sau khi Dương Tầm Chiêu bị bỏ thuốc đã làm cho chuyện trở nên phức tạp.


Về sau, ông cụ Dương muốn trèo lên cành cao là nhà họ Đường nên sẽ lại nhắm vào cô.


Nhưng cô chưa bao giờ để trong lòng mấy chuyện này.


Thật ra Dương Tầm Chiêu đã làm đủ nhiều rồi. Lần trước ở trước mặt người nhà họ Đường, anh đã hứa sẽ giải quyết chuyện hai cụ nhà họ Dương gây ra, đây không phải là câu nói suông, anh thật sự đã nghĩ kỹ cách giải quyết rồi.


Chỉ là vừa lúc xảy ra chuyện của Đường Minh Hạo, hai ngày nay anh đang điều tra chuyện của thằng bé, mà càng tra chuyện lại càng thêm kỳ lạ, càng lạ thì anh lại muốn tiếp tục điều tra rõ.


Cho nên hai ngày nay Dương Tầm Chiêu không thể quan tâm chuyện của hai cụ nhà họ Dương. Lúc này, ngay cả bữa tiệc của tập đoàn Ngụy Khang cũng từ chối, bởi vậy đêm nay cậu ba Dương thật sự không tới đây.


“Huýt!!” Sở Bách Hà nhướng mày, cảm thán một câu, lại còn huýt sáo một tiếng.


Sở Bách Hà không ngờ Mộ Dung Tri lại thật sự gửi thư luật sư cho Dương Tầm Chiêu. Dương Tầm Chiêu là ai? Anh ta có thế lực lớn nhường nào? Mộ Dung Tri là người rõ ràng nhất.


Cho nên Mộ Dung Tri biết cậu ba Dương là người không dễ chọc hơn bất kỳ ai khác. Chỉ cần là Dương thị cũng đủ khiến người ta khiếp sợ, huống chi thế lực thật sự của cậu ba Dương đã vượt xa Dương thị không biết bao nhiêu lần.


Nhưng Mộ Dung Tri rõ ràng biết cậu ba Dương không dễ choc, thậm chí là không thể chọc, ấy vậy mà vẫn gửi thư luật sư cho Dương Tầm Chiêu trước mặt mọi người, đúng là vô cùng dũng cảm. Khí phách này đúng là vô địch.


Mộ Dung Tri này vừa lên làm Tổng giám đốc là thay đổi, trở nên vô cùng huênh hoang ngang ngược.


Mộ Dung Tri nhìn về phía Sở Bách Hà, trong mắt hàm chứa ý cười: “Thật ra vừa rồi em có thể đại diện cho Ngụy Khang làm như vậy.”


“Tôi? Sao tôi có thể giống vậy.” Sở Bách Hà sửng sốt nhìn Mộ Dung Tri. Đôi mắt cô ta thoáng lóe lên ánh sáng, cô ta có thể xả giận cho Thanh Thanh, nhưng chắc chắn không thể giống như Mộ Dung Tri được.


“Như nhau thôi.” Mộ Dung Tri rõ ràng hơi cong khóe môi, tiếng nói rất nhẹ, nhưng lại vô cùng rõ ràng.


“Tôi có thể xả giận cho Thanh Thanh, nhưng không thể đại diện cho Ngụy Khang được…” Thật ra Sở Bách Hà đã sớm không nhịn nổi. Cô ta nghĩ hôm nay là bữa tiếc của Ngụy Khang, không muốn làm ầm lên lại xấu mặt nên mới nhẫn nhịn.


Cô ta biết chắc Hàn Nhã Thanh cũng băn khoăn chuyện này, cho nên mới không muốn so đo với hai đồ ngốc kia.


Đương nhiên, cô ta càng không thể đại diện cho Ngụy Khang. Cô ta cùng lắm chỉ là bạn của Mộ Dung Tri, quan hệ của cô ta với anh ta không bằng mối quan hệ giữa Hàn Nhã Thanh và anh ta.


“Em có thể.” Mộ Dung Tri nhìn Sở Bách Hà đăm đăm, đôi mắt không chớp, lời nói vẫn rất nhẹ nhưng lại cho người ta cảm thấy vô cùng nghiêm túc. Anh hơi dừng lại một chút, sau đó lại chậm rãi thêm một câu: “Em có thể đại diện cho tôi…”


Lời này của Mộ Dung Tri coi như đã rất rõ ràng, chỉ cần có đầu óc, suy nghĩ một chút là có thể hiểu ra ý của anh ta.


Mọi người vốn còn suy đoán Mộ Dung Tri và Hàn Nhã Thanh có thể có quan hệ bất chính nào không, nghe được lời này thì sợ ngây người.


Mộ Dung Tri đang thổ lộ trước mặt mọi người sao!!


Hiển nhiên tất cả đã rất rõ ràng!!


Nhất thời vô số trái tim vỡ nát ngay tại hội trường. Mọi người đều biết Mộ Dung Tri vừa tiếp quản Ngụy Khang, còn biết anh ta vẫn độc thân, thậm chí không có bạn gái, không ngờ bỗng nhiên lại thổ lộ!!


Thổ lộ!!


Tình cảm của Sở Bách Hà trước nay vẫn luôn mơ hồ trong nhà chưa tỏ ngoài ngõ đã tường. Nhưng cô ta cũng không ngốc, mà còn rất thông minh, giờ phút này Mộ Dung Tri đã nói rõ ràng như vậy, cô ta muốn không rõ cũng khó.


Cô ta nhìn chằm chằm Mộ Dung Tri, hồi lâu sau vẫn không nói gì, cũng không nhúc nhích, tựa như bỗng nhiên sững sờ, quên mất phải phản ứng lại.


Mộ Dung Tri có ý với cô ta?


Cô ta vẫn luôn cho rằng mình và Mộ Dung Tri chỉ là bạn bè bình thường, nhiều nhất cũng chỉ coi như là đồng nghiệp thân thiết, cô ta chưa từng nghĩ anh ta sẽ thích mình.


Bởi vì khi cô ta quen Mộ Dung Tri, anh còn đang ở bên Kiều Thiên Lý, sau này Kiều Thiên Lý trộm bản thảo thiết kế, tuy rằng Mộ Dung Tri đã nói lời chia tay nhưng khoảng thời gian đó cô ta đã tận mắt chứng kiến Mộ Dung Tri tiều tụy và đau khổ thế nào.


Cho nên cô ta vẫn luôn cho rằng Mộ Dung Tri rất yêu Kiều Thiên Lý.


Cho nên cô ta vẫn luôn không nghĩ về hướng đó.


“Đồ ngốc, đơ người gì thế?” Mộ Dung Tri vươn tay nhẹ nhàng chọc vào trán Sở Bách Hà. Động tác thân mật lại tự nhiên, nếu vẫn còn có người hoài nghi lời nói vừa rồi của Mộ Dung Tri, thì bây giờ động tác này của anh ta không thể nào rõ ràng hơn.


Mọi người đều thấy Sở Bách Hà và Hàn Nhã Thanh cùng tới, nên có người âm thầm phỏng đoán, chẳng lẽ Mộ Dung Tri nể mặt Sở Bách Hà nên mới giúp đỡ Hàn Nhã Thanh?


Nếu như vậy thì cũng có thể hiểu được.


Sở Bách Hà hoàn hồn, khóe môi hơi cong lên, tựa như hơi bất mãn, nhưng lại không nói gì thêm, có thể lúc này cô cũng không biết nên nói gì.


Mộ Dung Tri thấy phản ứng của Sở Bách Hà, ánh mắt lấp lánh ý cười, hiển nhiên rất vừa lòng. Anh ta biết Sở Bách Hà chắc chắn đã hiểu tấm lòng của anh ta, chỉ cần cô hiểu ra là được, chuyện khác anh ta cũng không quá gấp. Bây giờ đang trước mặt mọi người, một số việc cũng không thể quá mức.


Huống chi bây giờ còn có chuyện phải giải quyết, anh ta đã cho người gửi thư luật sự cho Dương Tầm Chiêu, nhưng anh ta nhất định sẽ không thể buông tha cho những người bắt nạt Thanh Thanh.


Ở trên địa bàn của anh ta mà lại bắt nạt Thanh Thanh của họ như vậy, ai cho hai cô ả lá gan lớn thế. Những người đó phải thấy may mắn vì là anh ta ở đây chứ không phải mẹ của anh ta, nếu mẹ anh tới lại thấy có người bắt nạt Thanh Thanh như thế, vậy hậu quả chắc chắn sẽ không thể tưởng tượng nổi.


“Vừa rồi là ai ngăn cản Hàn Nhã Thanh?” Mộ Dung Tri nhanh chóng đảo mắt qua những người vừa nhiệt tình trào phúng Hàn Thanh Nhã. Hiển nhiên là đang muốn tính sổ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK