Ông cụ Đường nghĩ nếu là như thế, vậy bọn họ càng không thể bỏ mặc, nhưng ông cụ Đường làm việc luôn rất cẩn thận, bây giờ ông không tiếp tục hỏi nữa, chỉ nghĩ đến lúc đó lại bàn bạc với Đường Lăng xem làm sao để giúp Dương Tầm Chiêu, một mình Dương Tầm Chiêu chắc chắn không thể chống lại Quỷ Vực Chi Thành được.
Hàn Nhã Thanh nhìn Dương Tầm Chiêu, trong lòng dần nảy ra một suy đoán, cô đã dần đoán ra được Dương Tầm Chiêu định làm gì, Hàn Nhã Thanh mơi mấp máy môi, muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn nhịn, cứ để Dương Tầm Chiêu tự giải quyết chuyện này đi.
Dương Tầm Chiêu là người trong cuộc, anh là người có quyền lợi quyết định phải làm gì nhất.
Phòng vẽ tranh của Trương Minh Hoàng, quản gia Trọng vội vàng đi đến, quản gia Trọng luôn luôn bình tĩnh ổn định bây giờ cũng có hơi vội vàng, đi rất nhanh, tiếng bước chân cũng rất mạnh.
Trương Minh Hoàng dời mắt nhìn ông, ánh mắt khẽ động: “Lại xảy ra chuyện gì?”
Ông cảm giác từ sau khi đến thành phố A đến giờ, quản gia Trọng giống như đổi thành một người hoàn toàn khác, chỉ chút chuyện nhỏ đã có thể làm quản gia Trọng sốt ruột hoang mang hoảng hốt.
“Thành chủ, thật sự đã xảy ra chuyện, Trịnh Hùng dẫn Trình Nhu Nhu đi nhà họ Dương, cũng không biết dùng cách gì mà lại làm cho ông cụ Dương và bà cụ Dương đồng ý chuyện hôn nhân giữa Trình Nhu Nhu và Dương Tầm Chiêu, bây giờ ông cụ Dương đã mở cuộc họp ký giả, công khai ra bên ngoài.” Lần này quản gia Trọng cảm thấy sự việc đã rất nghiêm trọng
“Dương Tầm Chiêu?” Trương Minh Hoàng ngẩn ra, sau đó lại nhìn quản gia Trọng, giọng điệu có hơi khó hiểu.
“Đúng vậy, là Dương Tầm Chiêu, bạn trai của cô cả nhà họ Đường.” Quản gia Trọng nhìn thấy phản ứng của thành chủ nhà ông, lại nhanh chóng bổ sung thê, từ trước đến giờ thành chủ chỉ để ý đến chuyện của cô cả nhà họ Đường, chỉ có người có liên quan đến cô cả nhà họ Đường mới có thể làm thành chủ chú ý, cho nên quản gia Trọng cố ý bổ sung thêm câu này, cũng là vì muốn để thành chủ nhà ông xem trọng việc này!!
“Không phải sáng nay Dương Tầm Chiêu vừa mới quăng cô ta ra khỏi cửa sao? Sao bây giờ lại đính hôn rồi?” Trương Minh Hoàng hơi nhíu mày lại, quả nhiên vừa nghe đến cô cả nhà họ Đường là có phản ứng khác ngay.
Lúc trước quản gia Trọng từng nói với ông chuyện lúc sang Dương Tầm Chiêu ném Trình Nhu Nhu ra khỏi cổng lớn của Dương thị, lúc đó ông cũng không hỏi thăm quá nhiều, thậm chí còn không để ý ai đã ném Trình Nhu Nhu ra khỏi cửa, bởi vì mấy thứ đó chẳng phải là chuyện quan trọng gì, ông cũng không có hứng thú muốn biết.
Nhưng bây giờ nghe quản gia Trọng giải thích rõ ràng, ông thật sự chủ động dò hỏi.
Bạn trai của cô cả nhà họ Đường ném Trình Nhu Nhu ra ngoài cửa? Chuyện gì thế này?!
“Vâng, lúc sang Dương Tầm Chiêu ném Trình Nhu Nhu ra ngoài, nhưng sau đó Trình Nhu Nhu lại đến nhà họ Dương cùng Trịnh Hùng, còn có cô Bùi Doanh kia cũng đi cùng, không biết bọn họ bàn bạc như thế nào, sau khi Trịnh Hùng và Trình Nhu Nhu bỏ đi, ông cụ Dương lập tức mở cuộc họp ký giả, tuyên bố chuyện hôn nhân của Dương Tầm Chiêu và Trình Nhu Nhu.” Bây giờ mặt của quản gia Trọng cũng hơi tràm xuống, khi nhắc đến Trình Nhu Nhu, giọng điệu của ông cũng có chút khó chịu, lúc trước vì chưa điều tra rõ mọi chuyện, mà Trình Nhu Nhu xét nghiệm DNA trực tiếp với thành chủ lại chứng minh rằng Trình Nhu Nhu là con gái của thành chủ, cho nên qg vẫn có một chút bao che cho Trình Nhu Nhu.
Nhưng bây giờ, những chuyện Trình Nhu Nhu làm đã hoàn toàn làm quản gia Trọng thất vọng, công chúa Quỷ Vực Chi Thành của bọn họ tuyệt đối không phải như thế.
Trình Nhu Nhu lớn lên ở vùng núi, không hiểu, không biết cái gì, vậy thì cũng thôi, đây không phải là lỗi của Trình Nhu Nhu, nhưng bây giờ những chuyện Trình Nhu Nhu làm, chuyện sau lại ngu hơn chuyện trước, càng ngày càng quá đáng hơn, làm cho người ta không thể chịu đựng được.
Trương Minh Hoàng cầm cọ, nhìn bức tranh trước mặt, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói gì, cũng không nhúc nhích, không biết đang nghĩ gì nữa?
“Thành chủ, Trình Nhu Nhu dùng thân phận công chúa Quỷ Vực Chi Thành để đi nói chuyện với nhà họ Dương, lúc ông cụ Dương công bố cũng liên tục nhấn mạnh đến Quỷ Vực Chi Thành, bọn họ đều muốn giả vờ thành Quỷ Vực Chi Thành của chúng ta.” Quản gia Trọng ghét loại người ỷ thế ăn hiếp người khác này nhất, bây giờ có người muốn mượn danh Quỷ Vực Chi Thành đi khinh thường người khác, quản gia Trọng cảm thấy Quỷ Vực Chi Thành không thể bỏ mặc được.
“Còn nữa, cuộc hôn nhân này đã quyết định xong, nhà họ Dương đã công bố với bên ngoài, Dương Tầm Chiêu chính là bạn trai của cô cả nhà họ Đường, bây giờ chắc chắn cô cả nhà họ Đường đang rất đau lòng, rất khó chịu.” Quản gia Trọng biết thành chủ nhà ông chỉ để ý đến chuyện của cô cả nhà họ Đường, cho nên cố ý nhắc đến cô.
Nhưng làm quản gia Trọng cảm thấy ngoài ý muốn là lần này thành chủ của ông lại không sốt ruôụ, lúc nãy ông nói cô cả nhà họ Đường sẽ đau lòng, sẽ khó chịu nhưng thành chủ lại không có phản ứng gì cả, quản gia Trọng trợn tròn mắt, không lẽ thành chủ không còn quan tâm đến chuyện của cô cả nhà họ Đường nữa sao.
Trương Minh Hoàng cầm cọ, vô cùng nghiêm túc vẽ tranh, trên mặt không có chút khác thường nào.
“Thành chủ, không lẽ chúng ta không quan tâm đến việc này sao?” Quản gia Trọng nhìn thành chủ lạnh nhạt như thế, thật sự nhịn không được hỏi thêm.
“Chuyện cần quản thì đương nhiên phải quản, dám giả danh Quỷ Vực Chi Thành của chúng ta, ông biết phải xử lý như thế nào.” Trương Minh Hoàng nhìn quản gia Trọng sốt ruột như thế, cuối cùng cũng buông cọ xuống, lúc này trong giọng nói của ông rõ ràng có một chút lạnh lùng trầm thấp.
Ông đã bỏ mặc chuyện của Quỷ Vực Chi Thành lâu lắm rồi, nhưng chỉ cần ông muốn quản thì chưa có chuyện nào mà quản không được cả.
“Vâng, tôi biết, đương nhiên là tôi biết rồi.” Quản gia Trọng lập tức chuyển từ buồn sang vui, xem ra thành chủ vẫn rất quan tâm đến cô cả nhà họ Đường, không đúng, thành chủ cực kỳ quan tâm đến chuyện liên quan đến cô cả nhà họ Đường.
Suốt hai mươi lắm năm qua, thành chủ vì tìm bà chủ mà buông bỏ tất cả mọi chuyện ở Quỷ Vực Chi Thành, đây là lần đầu tiên thành chủ mở miệng nói muốn quản lý chuyện của Quỷ Vực Chi Thành trong mấy năm qua.
Quản gia Trọng đương nhiên biết phải xử lý chuyện này như thế nào, không phải ông cụ Dương muốn trèo cao lên Quỷ Vực Chi Thành, không phải ông cụ Dương muốn muốn dựa hơi thế lực của Quỷ Vực Chi Thành sao? Ông nhất định phải làm ông cụ Dương hiểu cho rõ, các thế lực của Quỷ Vực Chi Thành, không phải ai muốn dựa hơi là dựa hơi được.
Quan trong nhất là ông cụ Dương còn dựa hơi Quỷ Vực Chi Thành để khi dễ cô cả nhà họ Đường, đúng là tự tìm đường chết!!
Còn cái cô Trình Nhu Nhu kia, vì vẫn chưa tìm được người lén giở trò xấu ở sau lưng, tạm thời vẫn chưa thế làm gì cô, nhưng một khi đã điều tra xong mọi việc, Trình Nhu Nhu cũng đừng mơ giữ được vị trí công chúa.
Vốn dĩ chuyện này cũng không phải lỗi của Trình Nhu Nhu, Trình Nhu Nhu cũng vô tội, là người bị lợi dụng, nếu như Trình Nhu Nhu ngoan ngoãn biết điều…
Không, chỉ cần Trình Nhu Nhu không làm ra quá nhiều chuyện quá đáng như thế, cho dù điều tra rõ mọi chuyện, Trình Nhu Nhu không có quan hệ gì với thành chủ, đến lúc đó Quỷ Vực Chi Thành cũng sẽ không đối xử tệ với Trình Nhu Nhu.
Chỉ tiệc Trình Nhu Nhu không biết được chuyện này, trong khoảng thời gian này Trình Nhu Nhu đều đang liều mạng mà tìm đường chết, vậy thì không thể trách người khác, Trình Nhu Nhu như thế, chờ đến khi sự thật được sang tỏ, cũng chỉ có thể đưa Trình Nhu Nhu quay về, để Trình Nhu Nhu đến từ chỗ nào thì về chỗ đó.
Chỉ sợ là Trình Nhu Nhu không còn mơ giấc mơ làm công chúa được mấy ngày nữa.
Quản gia Trọng nhận được lệnh của thành chủ, lập tức muốn đi xử lý việc này.
“Ông gấp cái gì?” Nhưng Trương Minh Hoàng lại gọi ông lại.
Quản gia Trọng ngẩn ra, dừng chân lại, hơi khó hiểu nhìn thành chủ của ông, không phải thành chủ bảo ông đi xử lý việc này sao?
“Tạm thời cứ chờ xem đã.” Trương Minh Hoàng lại cầm cọ tiếp tục vẽ bức tranh của ông, quay về vẻ lạnh nhạt như ban đầu.
“Thành chủ, cần chờ cái gì?” Quản gia Trọng nhìn thành chủ, bây giờ quản gia Trọng thật sự không biết cần phải chờ cái gì.
“Người đính hôn là Dương Tầm Chiêu, cậu ta không gấp thì ông gấp làm gì?” Trương Minh Hoàng lại vẽ xong một đường cong, sau đó ngước mắt nhìn quản gia Trọng.
Quản gia Trọng: “…”
Dương Tầm Chiêu không gấp? Sao thành chủ biết Dương Tầm Chiêu không gấp chứ?
Sáng nay Dương Tầm Chiêu vừa mới quăng Trình Nhu Nhu ra khỏi cửa, chắc chắn là không muốn cưới Trình Nhu Nhu, lúc đó là Trịnh Hùng và Trình Nhu Nhu cùng đến Dương Thị, Dương Tầm Chiêu chắc chắn biết được thân phận của Trình Nhu Nhu, cho nên lúc đó Dương Tầm Chiêu đã biết rõ Trình Nhu Nhu là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành nhưng vẫn quăng Trình Nhu Nhu ra ngoài.
Chô nên Dương Tầm Chiêu chắc chắn sẽ không đồng ý cười Trình Nhu Nhu, người Dương Tầm Chiêu thích là cô cả nhà họ Đường, ông cụ Dương lại quyết định một cuộc hôn nhân khác thay cho Dương Tầm Chiêu, sao Dương Tầm Chiêu lại không gấp được chứ.
Rốt cuộc thành chủ có ý gì?
Trương Minh Hoàng không nhìn quản gia Trọng nữa, cũng không nói gì.
Quản gia Trọng sửng sốt một lúc, cuối cùng cũng hiểu ra: “Thành chủ, ông muốn xem Dương Tầm Chiêu sẽ làm gì sao?”
Dù sao quản gia Trọng cũng đi theo làm việc bên cạnh Trương Minh Hoàng rất nhiều năm, nhanh chóng đoán ra được suy nghĩ của thành chủ nhà ông.
“Thành chủ, ông đang muốn kiểm tra Dương Tầm Chiêu, thành chủ làm thế đều là vì cô cả nhà họ Đường.” Quản gia Trọng dùng giọng điệu khẳng định để nói ra những lời này, giọng nói cũng hơi cất cao hơn.
Chắc chắn là như thế, thành chủ chắc chắn là nghĩ như thế, quả nhiên thành chủ chỉ để ý đến chuyện của cô cả nhà họ Đường.
Trương Minh Hoàng không trả lời, nhưng tay đang cầm cọ lại hơi khựng lại.
“Thành chủ, ông cảm thấy Dương Tầm Chiêu sẽ làm như thế nào?” Quản gia Trọng nhìn thấy phản ứng của thành chủ, trong lòng lại càng khẳng định hơn, nhưng chuyện này quá phức tạp, Dương Tầm Chiêu sẽ làm như thế nào? Dương Tầm Chiêu lại có thể làm như thế nào đây?
Dù sao việc này đã được quyết định sẵn kết quả, nhà họ Dương đã công khai ra bên ngoài, không lẽ Dương Tầm Chiêu còn có thể hối hôn sao? Nếu Dương Tầm Chiêu dám hối hôn của Quỷ Vực Chi Thành, vậy thì cũng đúng là rất khí phách, cực kỳ mạnh mẽ khí phách!