Dương Tầm Chiêu đột nhiên tổ chức họp báo tuyên bố cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương, ông cụ Dương chắc chắn lo lắng, lúc này ông cụ Dương muốn nói mấy câu với Dương Tầm Chiêu cũng hết sức bình thường.
Phóng viên Lỗ do dự một chút, sau đó đưa điện thoại đến bên tai Dương Tầm Chiêu, cùng lúc đó phóng viên Lỗ còn cố ý lớn giọng nói: “Cậu ba Dương, ông cụ Dương gọi tới, anh tổ chức họp báo cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương, ông cụ Dương chắc chắn lo lắng, ông cụ Dương có chuyện muốn nói với anh.”
Dương Tầm Chiêu nheo mắt lại, con ngươi lạnh lùng lướt qua phóng viên Lỗ, vừa rồi anh đã nói rất rõ, anh và nhà họ Dương không còn quan hệ gì, phóng viên Lỗ này chắc chắn cố ý.
“Cậu ba Dương, anh nên thông cảm với tâm trạng của ông cụ, bọn họ lớn tuổi như vậy, bây giờ anh nói cắt đứt quan hệ với bọn họ, chuyện này sẽ đả kích đến bọn họ, anh nên nghe ông cụ Dương nói đi.” Phóng viên Lỗ đối diện với ánh mắt của Dương Tầm Chiêu thì sợ hãi đến mức run tay, điện thoại suýt nữa rơi xuống mặt đất.
Nhưng phóng viên Lỗ lại cầm điện thoại trong tay đến gần tai Dương Tầm Chiêu.
“Anh làm gì vậy? Anh đừng có quá đáng.” Cậu năm Tào đứng ở bên cạnh Dương Tầm Chiêu tức giận đến xanh mặt, phóng viên này thật là quá đáng, không phải bọn họ làm như vậy là cố ý làm khó anh ta sao?
Hơn nữa phóng viên nói cái gì?
Giống như anh ba cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương là lỗi của anh ba vậy? Nếu không phải ông cụ Dương và bà cụ Dương làm chuyện quá đáng thì anh ba cần phải làm như thế sao?
“Cậu năm Tào, ông cụ Dương đã lớn tuổi như thế, hiện tại cậu ba Dương đột nhiên nói cắt đứt quan hệ với bọn họ, anh có thể hiểu tâm trạng của bọn họ được không? Bọn họ đang đau lòng muốn chết, cho nên tôi cảm thấy cậu ba Dương nên nghe điện thoại, lỡ ông cụ xảy ra chuyện gì thì làm sao bây giờ?” Phóng viên Lỗ nói với cậu năm Tào, nói vô cùng hợp tình hợp lý.
Cậu năm Tào tức giận muốn mắng người, nhưng hiện tại anh ta không thể oán giận phóng viên, hơn nữa anh ta cũng không thể nói xấu ông cụ Dương và bà cụ Dương trong lúc này được, cho dù ông cụ Dương và bà cụ Dương sai thì bọn họ là con cháu không thể bàn tán sau lưng người lớn.
Nếu hiện tại anh ta nói gì đó thì chắc chắn sẽ ảnh hưởng không tốt đến anh ba, cho nên cậu năm Tào chỉ có thể đè lửa giận trong lòng xuống.
Cậu năm Tào là cục trưởng cục cảnh sát, đây là lần đầu tiên để mình chịu bắt nạt như thế.
Dương Tầm Chiêu không quan tâm đến phóng viên Lỗ, anh xoay người đi về hướng khác, nếu anh đã nói cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương thì sẽ dứt khoát gọn gàng, cho dù người khác nói anh không có tình người thì anh cũng sẽ không thay đổi.
Phóng viên Lỗ nhìn thấy Dương Tầm Chiêu muốn rời đi thì lại đưa điện thoại đến bên tai Dương Tầm Chiêu, nếu là trước kia thì phóng viên Lỗ chắc chắn không dám làm như vậy, nhưng hiện tại thân phận của Dương Tầm Chiêu đã khác, Dương Tầm Chiêu đã không còn là tổng giám đốc của Dương Thị nên phóng viên Lỗ không chút kiêng dè nữa.
Con ngươi Dương Tầm Chiêu trầm xuống, anh vừa muốn xoay người tránh hành động của phóng viên Lỗ, nhưng đúng lúc này điện thoại truyền đến giọng của Đường Vũ Kỳ.
“Ba, ba.” Đường Vũ Kỳ kêu lên rất rõ ràng, vô cùng rõ ràng, Dương Tầm Chiêu cũng nghe thấy rõ.
Động tác xoay người của Dương Tầm Chiêu cứng đờ, con ngươi lập tức trầm xuống, vì sao trong điện thoại của ông cụ Dương có giọng của Đường Vũ Kỳ?
Người của ông cụ Dương đã tìm thấy Vũ Kỳ rồi sao? Sau đó ông cụ Dương bắt về nhà họ Dương?
Bọn họ muốn lợi dụng Vũ Kỳ ép anh quay về?
Con ngươi Dương Tầm Chiêu lập tức lạnh băng, anh vốn không truy cứu chuyện ông cụ Dương cho người tìm Hàn Nhã Thanh và Đường Vũ Kỳ, dù sao anh đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương, ngay từ đầu Cố Ngũ đã phát hiện kế hoạch của ông cụ Dương, ông cụ Dương cũng không thể làm hại tới Hàn Nhã Thanh và Vũ Kỳ.
Nhưng Dương Tầm Chiêu không ngờ bọn họ bắt được Vũ Kỳ?
“Tầm Chiêu, bà đã đưa đứa nhỏ về nhà, cháu có muốn về nhà gặp một chút không.” Dương Tầm Chiêu đang suy nghĩ thì trong điện thoại truyền đến giọng của bà cụ Dương, giọng của bà cụ Dương rất dịu dàng, mang theo vẻ thương lượng, nhưng ý của lời nói quá rõ ràng.
Bà ta muốn Dương Tầm Chiêu trở về!!
“Nếu tôi không quay về thì sao?” Con ngươi Dương Tầm Chiêu lạnh lẽo đến mức có thể đóng băng mọi thứ, đương nhiên giọng nói của anh cũng lạnh thấu xương.
“Tầm Chiêu, đây là con của cháu, chẳng lẽ cháu cũng từ bỏ con của mình sao?” Bên kia giọng của bà cụ Dương vẫn dịu dàng, nhưng trong lời nói của bà cụ Dương mang theo sự uy hiếp.
Dương Tầm Chiêu mím chặt môi, khuôn mặt trầm xuống, con ngươi lạnh băng vô cùng dọa người khác.
“Tầm Chiêu, cháu nên quay về nhà thăm một chút đi, đây là lần đầu tiên đứa nhỏ này đến nhà họ Dương nên chưa thích ứng được, bà cũng sợ mình dọa sợ nó.” Bà cụ Dương nhìn video phát sóng trực tiếp có thể thấy rõ phản ứng của Dương Tầm Chiêu, vì thế sự uy hiếp trong lời nói của bà cụ Dương càng thêm rõ ràng.
Dương Tầm Chiêu đột nhiên cười lạnh một tiếng, nụ cười vô cùng lạnh băng, tràn đầy châm chọc, không, dù sao anh cũng từng người thân, bọn họ lại uy hiếp anh?
Bọn họ bắt con của anh, sau đó uy hiếp anh quay về nhà họ Dương, vậy thì chuyện anh tổ chức họp báo tuyên bố sẽ trở thành một trò cười.
Bọn họ thật sự có thể làm chuyện với anh!!
Người thân?!!! Thật là châm chọc!!
Ở trong mắt bọn họ thì sợ là từ trước đến nay cũng có thứ gọi là người thân, bọn họ biết rõ Vũ Kỳ là con của anh, biết Vũ Kỳ là mang dòng máu nhà họ Dương, nhưng bọn họ đã làm gì Vũ Kỳ?
Bọn họ bắt Vũ Kỳ đi, muốn con cái và ba mẹ chia xa, bọn họ muốn đưa Vũ Kỳ đến một nơi xa lạ sống một mình.
Hiện tại bọn họ còn bắt được Vũ Kỳ, dùng Vũ Kỳ uy hiếp anh?
Sao bọn họ có thể tàn nhẫn như vậy, chẳng lẽ trái tim của bọn họ làm bằng đá sao?
“Anh ba, sao vậy? Xảy ra chuyện gì?” Cậu năm Tào vẫn luôn đứng bên cạnh Dương Tầm Chiêu nên phát hiện cảm xúc của Dương Tầm Chiêu thay đổi, cậu năm Tào nhìn dáng vẻ của Dương Tầm Chiêu thì cũng sợ hãi hít một hơi.
Anh ta và anh ba quen biết nhau lâu như vậy, đây là lần đầu tiên anh ta thấy anh ba đáng sợ như thế.
Lúc này cậu năm Tào còn sợ hãi, huống chi là những phóng viên này.
Trước đó những phóng viên này thấy Dương Tầm Chiêu không còn là tổng giám đốc nữa Dương Thị nên không kiêng dè như bình thường, cả đám cố chen lên phía trước, hiện tại bọn họ nhìn thấy dáng vẻ của Dương Tầm Chiêu thì sợ đến mức hai châm mềm nhũn, không dám chen lên nữa.
Có mấy người nhát gan còn lùi lại mấy bước theo bản năng, bởi vì lúc này cậu ba Dương thật sự rất đáng sợ, dáng vẻ của cậu ba Dương giống như muốn ăn thịt người bất cứ lúc nào.
Lúc nãy phóng viên Lỗ cố đưa điện thoại đến bên tai Dương Tầm Chiêu, hiện tại phóng viên Lỗ nhìn thấy Dương Tầm Chiêu như vậy thì hai tay run rẩy, tay vốn đưa đến bên tai Dương Tầm Chiêu cũng thu lại.
“Dương Tầm Chiêu, cháu mau trở về đi, nếu cháu không quay về thì ông lập tức đưa con nhóc này đi để cháu không gặp được nó nữa.” Mà lúc này giọng của ông cụ Dương truyền tới, tuy rằng lúc này điện thoại của phóng viên Lỗ và Dương Tầm Chiêu cách nhau một khoảng, nhưng Dương Tầm Chiêu vẫn nghe rõ lời ông cụ Dương nói.
Cậu năm Tào đứng bên cạnh Dương Tầm Chiêu cho nên cũng nghe thấy ông cụ Dương nói.
“Mẹ nó, bọn họ thật là quá đáng, đó là…” Cậu năm Tào vốn tức giận, lúc này không nhịn được mắng chửi, đó là con gái ruột của anh ba, mang dòng máu của nhà họ Dương, ông cụ Dương lại muốn đưa con gái của anh ba đi, thật là quá đáng, quá độc ác.
Cậu năm Tào suýt nữa nói ra chuyện đứa nhỏ, cậu năm Tào thấy Dương Tầm Chiêu vẫn chưa công khai chuyện đứa bé, chắc chắn không thể nói trong trường hợp này được, cho nên cậu năm Tào cố gắng nuốt xuống lời định nói.
“Anh ba, hiện tại làm sao bây giờ?” Nuốt lời định nói là một chuyện rất đơn giản, nhưng dưới tình huống này phải làm sao bây giờ?
Ông cụ Dương bắt con của anh ba, uy hiếp anh ba, còn nói hiện tại anh ba không quay về thì sẽ làm cho anh ba không gặp được con của mình nữa, nếu anh ba không quay về, với tính cách của ông cụ Dương thì có thể làm ra chuyện như vậy.
Nhưng vừa rồi anh ba mới tuyên bố cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương, nếu hiện tại anh ba quay về nhà họ Dương thì không phải mọi chuyện trở thành trò cười sao?