Mục lục
Cô Vợ Thần Bí Chạy Đâu Cho Thoát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 922: TIỂU CÔNG CHÚA MUỐN ĐÀO HỐ ĐỂ DADDY CHUI VÀO (3)


Có điều, Đường Vũ Kỳ khi Hàn Nhã Thanh cầm điện thoại đứng dậy, nhìn thấy tờ quảng cáo của khách sạn ở trên bàn.


Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ ánh mắt sắc bén nhìn chữ bên trên.


Đường Vũ Kỳ sau đó bèn nhanh chóng gọi điện cho cậu ba Dương.


Bây giờ đã là hơn 10 giờ tối.


Cậu ba Dương nhìn thấy điện thoại Đường Vũ Kỳ gọi đến, khóe môi hơi cong lên, lúc này, Hàn Nhã Thanh chắc đã về nhà rồi.


Cho nên, tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ lần này gọi điện chắc là báo tin tốt cho anh rồi?


“Bảo bối, mẹ về rồi.” Điện thoại vừa kết nối, cậu ba Dương liền mở miệng, lúc này ngữ khí của anh không phải nghi vấn, mà là khẳng định, anh cho rằng giờ này Hàn Nhã Thanh chắc chắn về nhà rồi.


Tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ nghe thấy lời của ba, vô thức liền nhanh chóng lắc đầu, nhưng cô bé sau đó nghĩ cô bé lắc đầu ba cũng không nhìn thấy, bèn vội nói: “Không có, mẹ còn chưa có về.”


“Không có? Mẹ còn chưa về nhà sao?” Cậu ba Dương nhíu chặt mày, anh lần nữa nhìn giờ, chắc chắn đã hơn 10 giờ tối rồi, giờ này Hàn Nhã Thanh vậy mà còn chưa có về nhà?


Cô với Đường Bách Khiêm có chuyện gì cần bàn lâu như vậy? Giờ cũng bàn đến 5-6 tiếng rồi.


Muộn như vậy rồi, cô vậy mà còn chưa về?


“Ừm, còn chưa về, mẹ đã nói, tối nay mẹ không về.” Đường Vũ Kỳ đem tất cả lời vừa rồi Hàn Nhã Thanh nói đều nói cho cậu ba Dương.


“Con nói cái gì? Mẹ nói tối nay không về?” Cậu ba Dương nghe thấy câu này của Đường Vũ Kỳ, gương mặt lập tức tối sầm lại.


Hàn Nhã Thanh tối nay không về nhà? Vậy cô ở đâu?


Cô định tối nay vứt con gái một mình ở nhà?


“Đúng rồi, mẹ tối nay không về, mẹ tối nay ở khách sạn.” Đường Vũ Kỳ không có nhìn thấy sắc mặt của cậu ba Dương lúc này, cô bé tiếp tục báo cáo tình hình của mẹ.


“Ở khách sạn?” Mắt của cậu ba Dương lập tức nheo lại, Hàn Nhã Thanh tối nay ở khách sạn? Tại sao?


“Con sao biết mẹ ở khách sạn? Mẹ nói sao?” Cậu ba Dương suy nghĩ rồi lại nhanh chóng hỏi một câu.


“Ba, con vừa gọi video call với mẹ, con nhìn thấy mẹ ở trong khách sạn, đương nhiên mẹ cũng nói tối nay mẹ sẽ ở khách sạn, sẽ không về nhà, bảo con ngủ với bà nội.”


Lời của tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ dừng lại một chút, sau đó lại nói tiếp: “Ba, con nói cho ba biết, mẹ với bác Đường ở một phòng đó.”


“Con sao biết?” Đôi mắt hơi nheo lại của cậu ba Dương lập tức trợn tròn, nhưng, đối với một điểm mà Đường Vũ Kỳ nói, anh không phải rất tin tưởng.


Hàn Nhã Thanh với Đường Bách Khiêm ở cùng một phòng, anh không tin.


Anh vẫn tin tưởng Hàn Nhã Thanh.


“Con nghe thấy, khi con đang video call với mẹ nghe thấy bác Đường đang gọi mẹ.”


Tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ thật sự là một gián điệp nhỏ rất có trình độ, đem toàn bộ chuyện mình phát hiện nói cho cậu ba Dương.


Tuy lúc đó video call nói chuyện, tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ không thể hoàn toàn chắc chắn giọng nói đó là của Đường Bách Khiêm, nhưng cô bé cảm thấy chắc chắn sẽ không sai.


Cậu ba Dương: “…”


Có một khoảnh khắc, cậu ba Dương không biết nên nói gì.


Lúc này, tâm trạng của anh càng là một lời khó nói hết.


Anh biết, tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ chắc chắn sẽ không nói dối, tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ nói khi video call với Hàn Nhã Thanh nghe thấy tiếng của Đường Bách Khiêm.


Là ở trong phòng của khách sạn?!


“Ba, ba sao lại không nói chuyện rồi.” Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ không nghe thấy tiếng của cậu ba Dương, không nhịn được lại hỏi một câu.


“Ba, khi con đang video call nói chuyện với mẹ, nhìn thấy tờ quảng cáo của khách sạn trên bàn rồi, con nhìn thấy tên của khách sạn rồi.” Tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ lại nghĩ tới chuyện rất quan trọng này.


“Bảo bối biết mẹ ở khách sạn nào?” Cậu ba Dương hơi sững ra, khiếu quan sát của tiểu công chúa nhà anh quả thật rất tốt, vậy mà ngay cả điều này cũng phát hiện!


Nếu như biết Hàn Nhã Thanh ở khách sạn nào, chuyện này dễ làm rồi.


“Ừm, con nhìn thấy rồi, mẹ ở khách sạn Hill.” Đường Vũ Kỳ vội gật đầu, nghĩ ba không nhìn thấy, cô bé mời dừng động tác gật đầu.


“Ừm, ba biết rồi, quá muộn rồi, con nên đi ngủ rồi.” Giọng của cậu ba Dương tận lực dịu dàng, lúc này, Đường Vũ Kỳ là trẻ con nên đi ngủ rồi.


“Dạ được, mẹ nói rồi, tối nay bảo con ngủ với bà nội, vậy con đi tìm bà nội đây.” Đường Vũ Kỳ trước giờ luôn là một đứa trẻ ngoan biết nghe lời, giờ này cô bé cũng nên đi ngủ rồi.


Cậu ba Dương cúp máy, mặt mày âm trầm đến cực điểm.


Hàn Nhã Thanh tối nay ở khách sạn?


Hơn nữa còn ở cùng một phòng với Đường Bách Khiêm?


Ít nhất bọn họ bây giờ còn ở trong một phòng!!


Cậu ba Dương lúc này cũng không tiếp tục ngồi được nữa, ngay sau đó, anh nhanh chóng đứng dậy, đi ra khỏi phòng.


Khách sạn Hill có cổ phần của Dương Thị, cho nên cậu ba Dương muốn tra chút thông tin thì rất nhanh, rất tiện.


Ở trên xe, cậu ba Dương trực tiếp gọi điện cho giám đốc của khách sạn.


“Tra cho tôi phòng mà Hàn Nhã Thanh đặt?” Điện thoại vừa kết nối, không đợi giám đốc khách sạn mở miệng, cậu ba Dương nói thẳng.


“Vâng, vâng.” Giám đốc nghe ra giọng nói của cậu ba Dương, cung kính đáp, giám đốc vốn muốn đến đại sảnh tra.


“Ông dùng thông tin nội bộ để tra.” Ở đầu bên này, cậu ba Dương lại đột nhiên nhắc một câu.


Giám đốc sững người, đột nhiên nghĩ tới quan hệ giữa Hàn Nhã Thanh và tổng giám đốc, giám đốc thầm hít một hơi, sau đó vội đáp: “Được, tôi biết rồi.”


Loại tình huống này, vừa nghe là biết có chuyện rồi!


Nghe giọng điệu này của tổng giám đốc giống như đến bắt gian, nếu như đến tiền sảnh, chắc chắn có thể biết được càng nhiều thông tin, nhưng chuyện này chắc chắn không thể lẳng lặng được.


“Dương tổng, tra được rồi, cô Hàn 5h58’ chiều nay đã đặt một phòng, là phòng 2809.” Giám đốc khách sạn nhanh chóng giúp cậu ba Dương tra ra.


Phòng 2808 là phòng tổng thống, có thể ở một người, cũng có thể ở hai người…


Mắt của cậu ba Dương từng chút từng chút nheo lại, nhất thời không nói gì.


“Tổng giám đốc, có cần tôi lại điều tra, xem thử người ở trong…” Giám đốc khách sạn không có nghe thấy tiếng của anh, bèn hỏi dò một câu.


Loại tình huống này, mấu chốt nhất là người ở trong, nếu như Hàn Nhã Thanh ở một mình, vậy thì không có gì, nếu như còn có người khác, chuyện này phức tạp rồi.


Cho nên, giám đốc cảm thấy cần xác nhận lại.


“Không cần.” Mắt của cậu ba Dương tối sầm, trực tiếp cắt ngang lời của giám đốc, lúc này giọng nói của anh lạnh băng đến mức khiến người ta rét run.


Cơ thể của giám đốc khách sạn run run, không có dám nói gì nhiều nữa, ông ta nghe thế nào chuyện này dường như rất nghiêm trọng.


Cậu ba Dương cúp máy, dùng thời gian không đến nửa tiếng, chạy đến khách sạn Hill.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK