Mục lục
Cô Vợ Thần Bí Chạy Đâu Cho Thoát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1337: ĐỪNG NGỐC NỮA (1)


Điện thoại bên kia im lặng một giây, sau đó giọng nói trầm thấp nặng nề truyền tới: “Đã tới rồi, lập tức bấm nổ, tôi làm việc thì cô yên tâm, tôi sẽ không để bọn họ ra ngoài.”


Giọng của người đàn ông nhẹ nhàng chậm rãi, nghe có vẻ dịu dàng, thậm chí còn mang theo ý cười, dường như lúc này anh ta không phải nói đến chuyện giết người, giống như nói về thời tiết hôm nay rất đẹp!!


“Được, vậy lập tức kích nổ.” Khóe môi Trác Hiểu Lam cong lên ý cười, cô ta tuyệt đối không thể để Hàn Nhã Thanh sống sót ra ngoài.


Cho dù chuyện của cô ta bị vạch trần thì cô ta cũng phải kéo theo Hàn Nhã Thanh.


Đương nhiên chỉ cần biệt thự nổ tung, Hàn Nhã Thanh chết, ba Viên Ngữ cũng chết, sau đó không còn chứng cứ, cảnh sát cũng không thể làm gì cô ta, hơn nữa cô ta vốn không đứng tên biệt thự kia.


Cô ta biết rõ sức mạnh của quả bom đó, chỉ cần nổ tung thì không còn gì cả, muốn điều tra cũng không được gì.


Đến lúc đó cô ta không hề liên quan đến chuyện này.


“Tôi giúp cô, cô định cảm ơn tôi thế nào?” Giọng của người đàn ông lại truyền đến, ý cười càng rõ ràng, “Anh cứ giải quyết chuyện này trước đi, bọn họ sắp rời đi rồi.” Trác Hiểu Lam nghe thấy người đàn ông thì có chút tức giận, lúc này anh ta lại muốn nói điều kiện với cô ta.


“Bây giờ tôi đang ở bên ngoài biệt thự, chỉ cần tay tôi bấm một cái thì toàn bộ biệt thự lập tức biến thành tro bụi, đó chỉ là chuyện trong một giây, cô vội vàng gì chứ?” Người đàn ông nghe ra được Trác Hiểu Lam tức giận, nhưng anh ta cũng không tức giận, trong giọng nói vẫn mang theo ý cười: “Cô nói xem định cảm ơn tôi thế nào trước đã?”


“Chỉ cần anh làm tốt, anh muốn gì thì tôi cũng đồng ý.” Trác Hiểu Lam rất tức giận, nghiến răng nghiến lợi, cô ta ghét nhất là người khác uy hiếp mình, nhưng Trác Hiểu Lam thấy Hàn Nhã Thanh sắp ra khỏi tầng hầm thì chỉ có thể cắn răng đồng ý.


“Được, cô nhớ kỹ lời cô nói đó.” Cuối cùng người đàn ông cũng hài lòng, không thể nào che giấu được ý cười trong giọng nói, anh ta muốn kết quả này.


Anh ta biết cô ta tàn nhẫn, biết cô ta độc ác, cũng biết cô ta đồng ý nhưng chưa chắc sẽ thực hiện, nhưng cô ta đã đồng ý thì anh ta tuyệt đối không cho phép cô ta đổi ý, anh ta cũng tuyệt đối sẽ không cho cô ta có cơ hội đổi ý.


Người đàn ông nhận được đáp án hài lòng nên lấy điều khiển từ xa ra, anh ta nhìn biệt thự trước mắt thì lông mày nhếch lên: “Chậc chậc, thật đáng tiếc, người đẹp như hoa lại sắp biến thành tro bụi.”


Anh ta nói chuyện xong thì không chút do dự bấm vào nút điều khiển từ xa.


Sau đó kệ bên cạnh phòng bệnh dưới tầng hầm đột nhiên rơi xuống làm cho người ta giật mình.


“Mẹ nó, sắp nổ rồi.” Cố Ngũ phản ứng nhanh nhất, chạy đến phía sau Hàn Nhã Thanh bảo vệ Hàn Nhã Thanh, lúc đó Cố Ngũ suýt nữa ném người trên lưng xuống, hiện tại anh ta chỉ nghĩ đến chuyện bảo vệ bà chủ.


“Đừng lo lắng, không sao.” Nhưng Hàn Nhã Thanh lại cười, Hàn Nhã Thanh ngẩng đầu nhìn về phía máy giám sát, cô mỉm cười nói: “Trác Hiểu Lam, bom được gỡ rồi, cho nên dù cô có kích nổ từ xa cũng không nổ đâu.”


“Không, không thể nào, sao có thể? Sao cô có thể gỡ bom được.” Trác Hiểu Lam quá kinh ngạc, nhất thời quên mất chuyện che giấu, lập tức nói ra.


Trác Hiểu Lam lắp máy giám sát hiện đại nhất, cô ta chẳng những có thể theo dõi tình huống ở biệt thự trên điện thoại mà còn có thể nói chuyện với người ở đó thông qua máy giám sát, cho nên vừa rồi Trác Hiểu Lam nói thì ai cũng nghe thấy.


Sắc mặt của Trác Thanh lạnh xuống.


“Sao lại không thể, không phải vừa rồi cô kích nổ sao? Nhưng không phải bom không nổ đúng không?” Hàn Nhã Thanh càng cười tươi hơn.


“Sao lại thế này, tại sao lại như vậy? Vì sao lại không nổ.” Trác Hiểu La hoàn toàn khiếp sợ, cô ta hiểu rõ người đàn ông kia, cô ta vừa đồng ý điều kiện của anh ta, anh ta chắc chắn lập tức kích nổ bom.


Hơn nữa cô ta nhìn thấy kệ rơi xuống qua điện thoại, nhưng bom lại không nổ.


Nhưng không thể dễ dàng gỡ bỏ quả bom kia được, vừa rồi Hàn Nhã Thanh cũng chỉ chạm đến quả bom, cô chỉ sờ một chút đã có thể gỡ bom sao?


Không thể nào, tuyệt đối không thể nào.


Trác Thanh không nói gì, nhưng con ngươi nhìn chằm chằm vào máy giám sát, trong con ngươi sâu thẳm không thấy đáy, không nhìn ra cảm xúc gì, nhưng lại làm cho người ta khiếp sợ.


Trác Thanh không nhìn thấy Trác Hiểu Lam, nhưng anh ta biết Trác Hiểu Lam có thể thấy mình, trong lòng anh ta vốn còn một chút may mắn, hy vọng Trác Hiểu Lam có thể nhẹ tay, cho dù bởi vì anh ta hay là nguyên nhân khác, chỉ cần Trác Hiểu Lam không kích nổ bom, anh ta cảm thấy mình đáng giá một chút may mắn.


Nhưng lúc này anh ta mới phát hiện mình rất buồn cười, Trác Hiểu Lam vốn không nhẹ tay, dù anh ta đang ở đây nhưng Trác Hiểu Lam vẫn luôn kích nổ bom, Trác Hiểu Lam chưa từng quan tâm đến anh ta.


Nhưng anh ta cẩn thận nghĩ lại thì từ nhỏ đến lớn Trác Hiểu Lam chưa từng thật lòng quan tâm đến anh.


Trác Thanh cảm giác lạnh lẽo trong lòng, tình thân?


À, có lẽ đối với Trác Hiểu Lam thì tình thân không bằng con chó nữa.


“Con mẹ nó, người phụ nữ này đúng là điên rồi, cô ta thật sự không quan tâm em trai mình.” Cố Ngũ cũng hoàn toàn khiếp sợ, anh ta đã quen nhìn sóng to gió lớn nhưng đây là lần đầu tiên gặp tình huống như vậy: “May là bà chủ gỡ bom rồi, nếu không thì hiện tại chúng ta đã biến thành tro bụi.”


Cố Ngũ nói xong thì thở phào nhẹ nhõm một hơi, may là đã gỡ bom, nếu đã gỡ bom rồi thì không cần lo lắng.


Tảng đá trong lòng Cố Ngũ biến mất, cũng không vội vàng rời đi.


Bên kia Trác Hiểu Lam đang gọi điện thoại.


“Sao lại thế này? Rốt cuộc anh làm gì vậy? Vì sao bom không nổ? Anh mau nghĩ cách cho tôi, mau nổ tung bọn họ đi.” Trác Hiểu Lam không còn bình tĩnh như bình thường, cô ta hoàn toàn tức muốn hộc máu.


Trác Hiểu Lam quá nóng nảy, cô ta cũng không cắt đứt kết nối với máy giám sát, cho nên mọi người trong biệt thự nghe rõ lời Trác Hiểu Lam nói.


Đương nhiên, Trác Hiểu Lam cảm thấy không cần phải che giấu với Hàn Nhã Thanh, dù sao vừa rồi cũng lộ ra, Trác Hiểu Lam biết hiện tại cô ta cần phải giết chết Hàn Nhã Thanh, tuyệt đối không thể để mấy người Hàn Nhã Thanh rời đi.


“Tôi cũng không biết, vừa rồi tôi đã bấm điều khiến từ xa, không biết vì sao không nổ?” Người đàn ông bên kia cũng ngây người, hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra, anh ta đã bấm điều khiển từ xa, vì sao lại không nổ?


“Tôi mặc kệ, anh phải nghĩ cách, tuyệt đối không thể để cho bọn họ rời đi.” Trác Hiểu Lam tàn ác, giọng nói u ám, vô cùng đáng sợ.


“Tôi biết rồi, tôi đến gần thử xem sao.” Đàn ông hoàn toàn không hiểu chuyện gì xảy ra, anh ta không thấy rõ tình huống trong biệt thự, anh ta nghĩ mình đứng quá xa cho nên bom mới không nổ.


Trác Thanh nghe Trác Hiểu Lam nói thì khóe môi giật giật, mang theo sự lạnh lùng châm chọc, không biết là châm chọc Trác Hiểu Lam hay là châm chọc mình.


Anh ta thật sự không thể ngờ được chị ruột lại đối xử với mình như thế, bom không nổ, chị anh ta tận mắt nhìn thấy anh ta còn đứng ở chỗ này, còn gọi điện thoại cho người tới nổ chết anh ta.


Anh ta thật sự không biết lòng người có thể tàn nhẫn đến mức này.


“Ha ha, người phụ nữ điên này còn chưa từ bỏ ý định, bà chủ của chúng tôi đã gỡ bom rồi, làm sao nổ được chứ.” Cố Ngũ nghe nói bom sẽ không tạc thì hoàn toàn thả lỏng, khôi phục dáng vẻ nói nhiều: “Cố Ngũ này chưa bao giờ đánh phụ nữ, nhưng nếu bây giờ người phụ nữ điên này ở đây, tôi sẽ đánh cô ta một trận.”


Cố Ngũ hoàn toàn tin tưởng lời Hàn Nhã Thanh nói, anh ta không nghĩ lại xem Hàn Nhã Thanh đã gỡ bom thế nào.


Hàn Nhã Thanh hơi nghiêng người, đưa lưng về phía máy giám sát, sau đó nhỏ giọng nói hai chữ với Cố Ngũ: “Đi mau.”


Cố Ngũ hơi giật mình, không phải bom đã được gỡ ra sao? Vì sao lại vội vàng rời đi?


Bà chủ có ý gì?


Cố Ngũ có chút khó hiểu, nhưng Hàn Nhã Thanh ra lệnh thì anh ta không hề do dự, cõng ba Viên Ngữ nhanh chóng chạy ra ngoài, Cố Ngũ nhìn thấy Trác Thanh còn đứng đó nhìn máy giám sát thì dùng lực kéo anh ta một cái: “Đi thôi, anh đứng đây làm gì? Người phụ nữ điên lại còn biến thái kia có gì tốt mà nhìn.”


Cố Ngũ cố ý nói câu cuối cùng cho Trác Hiểu Lam nghe, cũng coi như Cố Ngũ tung hỏa mù.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK