Mục lục
Cô Vợ Thần Bí Chạy Đâu Cho Thoát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1217: KẾ HOẠCH CỦA ĐƯỜNG MINH HẠO (2)


Huống hồ gì ông cụ Dương còn muốn bán mẹ của cậu chủ nhỏ lên trên núi, lúc mà nó nghe thấy được chuyện này, nó đã muốn giết người rồi, nếu như không phải là bởi vì ngày hôm nay lão đại muốn tổ chức buổi họp báo cắt đứt mối quan hệ với nhà họ Dương, chỉ việc ông cụ Dương làm ra chuyện đó lão đại chắc chắn sẽ không bỏ qua, cho dù kế hoạch của ông cụ Dương có bị anh phát hiện hay không thì cũng không thể được tha thứ.


“Cứ để thằng bé đi đi, không có việc gì đâu.” Dương Tầm Chiêu nghe thấy Cố Ngũ nhắc đến chuyện ông cụ Dương đang hôn mê, ánh mắt rõ ràng tối xuống, ông cụ Dương căn bản cũng không có chuyện gì, hoàn toàn đều là giả vờ, cũng bởi vì để đối phó với anh.


Lần này Đường Minh Hạo đến đó, ông cụ Dương muốn giả bệnh chỉ sợ là cũng không thể giả vờ được nữa.


“Được rồi, bây giờ em đi với cậu chủ nhỏ, lão đại yên tâm đi, em sẽ chăm sóc tốt cho cậu chủ nhỏ.” Thật ra thì trong lòng của Cố Ngũ rất tán thành việc cậu chủ nhỏ đi gây chuyện, chỉ là bởi vì chuyện lúc này huyên náo quá lớn, tình huống bây giờ quá hỗn loạn, Cố Ngũ sợ gây ra thêm phiền phức gì, sợ lại gây thêm phiền phức cho lão đại.


Bây giờ lão đại nhà mình đã mở miệng rồi, trong lòng của Cố Ngũ thật ra cầu còn không được, đáp lời phải gọi là rất sảng khoái.


“Tại sao điện thoại của Minh Hạo lại không có người nào nghe? Điện thoại của tài xế cũng không có ai nhận?” Dương Tầm Chiêu nhớ lúc nãy gọi điện thoại cho Minh Hạo và tài xế mà vẫn không gọi được, cũng bởi vì chính chuyện này cho nên bọn họ phải lo lắng cả nửa ngày.


“Cậu chủ nhỏ vừa đến Diêm Môn thì đã gặp Rệp rồi, cũng không biết là cậu chủ nhỏ nhìn ra vấn đề bằng cách nào, lúc đó xe vẫn còn chưa dừng hẳn thì cậu chủ nhỏ đã nhảy xuống xe, lúc ấy tài xế cũng xuống xe theo, em đoán chắc là điện thoại của bọn họ đều rơi ở trong xe.” Cố Ngũ nghe thấy vấn đề này của lão đại thì ngẩn người, nhưng mà vẫn nhanh chóng giải thích: “Cậu chủ nhỏ vừa mới xuống xe thì đã trực tiếp chặn đầu Rệp, nói hai ba câu liền có thể moi ra mọi chuyện, lúc đó cậu chủ nhỏ bùng nổ luôn, cũng chỉ nghĩ đến việc muốn đi tìm ông cụ Dương, những cái khác căn bản cũng không để ý tới. Tài xế đó ngược lại là một người đáng tin cậy, cứ đi theo bên cạnh cậu chủ nhỏ nữa bước không rời, cho nên chắc là hai người bọn họ cũng không phát hiện mình không mang theo điện thoại. Lão đại yên tâm đi, cậu chủ nhỏ không có chuyện gì đâu.”


“Minh Hạo không có việc gì thì tốt rồi, chuyện khác để sau rồi hẵng nói.” Lúc này bà cụ Đường cũng đã lấy lại tinh thần, Minh Hạo không có chuyện gì là tốt nhất, nhưng mà chuyện ông cụ Dương muốn bán Nhã Thanh lên trên núi chắc chắn sẽ không xong đâu.


“Lão, lão đại, anh, anh đang ở đâu vậy? Sao em lại nghe thấy giọng nói của bà cụ Đường thế?” Cố Ngũ ở đầu dây bên kia điện thoại nghe thấy ở bên trong đột nhiên lại truyền đến giọng nói của bà cụ Đường, anh ta trực tiếp sợ đến ngây người.


Nếu lúc này bà cụ Đường đã có thể trực tiếp nói chuyện với anh ta, vậy thì không phải lúc nãy bà cụ Đường đều đã nghe thấy rồi hả?


Anh ta vừa mới nói chuyện của ông cụ Dương, bà cụ Đường đều đã biết rồi?


Mặc dù lão đại không dặn dò là anh ta phải giấu diếm chuyện này, nhưng mà chuyện này để bà cụ Đường biết như thế, chắc chắn cũng không tốt đâu nhỉ?


“Ừ.” Dương Tầm Chiêu không che giấu lên tiếng nói, cho đến bây giờ Dương Tầm Chiêu cũng không muốn phải giấu diếm những chuyện ông cụ Dương đã làm ở nhà họ Đường, ở trước mặt của Hàn Nhã Thanh, anh cũng sẽ không giấu giếm.


Lúc trước cũng bởi vì chuyện muốn thoát khỏi mối quan hệ với nhà họ Dương cho nên anh mới tạm thời để xuống chuyện của ông cụ Dương.


“Lão đại, có phải lúc nãy em đã nói sai rồi không? Em, em không biết.” Cố Ngũ trực tiếp hít vào một hơi, đúng là bà cụ Đường nghe rồi, nghe giọng điệu này của lão đại, bà cụ Đường thật sự đã nghe thấy, lúc nãy có phải anh ta đã nói sai rồi không.


“Không có chuyện gì đâu, cứ đi làm chuyện của cậu đi.” Dương Tầm Chiêu không nói gì thêm, lúc nãy Dương Tầm Chiêu đã nói với Cố Ngũ mặc kệ Minh Hạo có làm cái gì thì Cố Ngũ cũng phải phối hợp, giờ phút này mọi người cũng đã hiểu rõ ý của Dương Tầm Chiêu.


“Dạ, em biết rồi.” Cố Ngũ nghe thấy là không có chuyện gì cũng coi như thở phào một hơi, đương nhiên nghĩ đến việc sau đó phải đi cùng với cậu chủ nhỏ để tìm ông cụ Dương, âm thanh của Cố Ngũ cũng nhịn không được mà nhiều thêm mấy phần hưng phấn.


Dựa vào bản lĩnh giày vò người khác của cậu chủ nhỏ, Cố Ngũ cảm thấy rất kích thích, còn kích thích hơn so với những nhiệm vụ mà trước kia anh ta đã thực hiện.


Chỉ là không biết rằng cậu chủ nhỏ muốn làm gì ông cụ Dương, đúng là làm người ta chờ mong mà.


Sau khi Cố Ngũ cúp điện thoại thì trực tiếp đi vào trong phòng, lần này Cố Ngũ đã thay đổi thái độ lúc nãy: “Cậu chủ nhỏ, cậu muốn làm như thế nào, chúng tôi đều nghe theo lời cậu.”


“Đều nghe theo tôi hả?” Đường Minh Hạo giày vò cả nửa ngày Cố Ngũ vẫn không chịu đồng ý, hiện tại Cố Ngũ ra ngoài nhận một cuộc điện thoại thì lập tức đồng ý ngay, Đường Minh Hạo có chút không quá tin tưởng.


“Đúng vậy, đều nghe theo lời của cậu, lão đại đã dặn dò cho dù cậu chủ nhỏ có làm cái gì thì chúng ta cũng phải phối hợp.” Cố Ngũ cũng không che giấu ý của lão đại, Cố Ngũ cảm thấy nên để cậu chủ nhỏ biết, cậu chủ nhỏ biết lão đại ủng hộ cách làm của cậu chủ nhỏ như thế nào, chắc chắn sẽ rất cảm động.


“Ý của Dương Tầm Chiêu hả?” Đường Minh Hạo bất ngờ, hai mắt nhanh chóng phát sáng: “Coi như là ông ấy còn có chút lương tâm.”


Không thể không nói, câu nói này của Cố Ngũ thật sự rất có tác dụng, lúc trước Cố Ngũ cứ luôn ngăn cản Đường Minh Hạo, Đường Minh Hạo còn tưởng là ý của Dương Tầm Chiêu.


Dù sao thì ông cụ Dương cũng là ông nội của Dương Tầm Chiêu, Đường Minh Hạo cho là Dương Tầm Chiêu sẽ bảo vệ cho ông cụ Dương, hiện tại biết được Dương Tầm Chiêu chẳng những không ngăn cản thằng nhóc mà còn ủng hộ thằng nhóc như vậy, trong lòng của Đường Minh Hạo thấy rất hài lòng, cũng rất vui.


Nếu như ba của thằng nhóc không thể bảo vệ cho mẹ, không thể bảo vệ cho em gái, vậy thì thằng nhóc muốn một người ba như vậy để làm cái gì?


Mặc dù là chuyện lần này của ông cụ Dương đã bị Cố Ngũ phát hiện nên không thành công, nhưng mà cách làm này của ông cụ Dương thật sự không thể tha thứ được, cũng không thể dung túng, lần này ông cụ Dương đã không thành công, nói không chừng còn sẽ có lần thứ hai, thậm chí còn có lần thứ ba, chuyện này cũng khó lòng phòng bị.


Cho nên Đường Minh Hạo cảm thấy thằng nhóc nên tính toán rõ ràng mọi chuyện với ông cụ Dương trong một lần duy nhất, để sau này ông cụ Dương không dám có những chủ ý xấu xa như thế.


“Lão đại của chúng ta chắc chắn sẽ ủng hộ cậu chủ nhỏ, lúc nãy tôi vừa mới nói chuyện với lão đại, lão đại không nói hai lời liền kêu tôi phối hợp với kế hoạch của cậu chủ nhỏ.” Đương nhiên Cố Ngũ nhìn ra được cảm xúc của Đường Minh Hạo thay đổi, biết là cậu chủ nhỏ đang hài lòng, đương nhiên cũng phải nói vài câu hữu ích cho lão đại nhà mình.


“Được rồi, bây giờ chúng ta lên đường thôi.” Đường Minh Hạo hài lòng nhẹ gật đầu, cậu chủ nhỏ như súng lên nòng trông rất khí thế.


“Được, bây giờ xuất phát.” Cố Ngũ liên tục gật đầu, giờ phút này trên gương mặt của Cố Ngũ cũng mang theo sự hưng phấn không thể che giấu được: “Cậu chủ nhỏ, rốt cuộc là cậu muốn làm cái gì vậy?”


Đối với chuyện này, Cố Ngũ cũng thật vô cùng tò mò, mặc dù cậu chủ nhỏ còn nhỏ tuổi nhưng mà Cố Ngũ cũng không dám coi thường bản lĩnh của cậu chủ nhỏ


“Tạm thời giữ bí mật.” Đường Minh Hạo nhìn Cố Ngũ một chút, đầu hơi nâng lên, thằng nhóc này vô cùng kiêu ngạo.


Khóe môi của Cố Ngũ hung hăng kéo ra, vẫn còn chưa từ bỏ ý định, Cố Ngũ lại đổi một cách nói khác: “Cậu chủ nhỏ, cậu nên tiết lộ kế hoạch của cậu với tôi trước đi, đến lúc đó tôi mới có thể phối hợp được với cậu.”


Cố Ngũ rõ ràng đang gài Đường Minh Hạo nói ra.


“Chú không cần phải lôi kéo tôi đâu, chú có biết kế hoạch tiếp theo của tôi hay không cũng sẽ không ảnh hưởng đến chuyện kế tiếp.” Đường Minh Hạo trực tiếp đáp lại anh ta, vạch trần tâm tư của Cố Ngũ.


Cố Ngũ: “…”


Một đứa nhỏ mới năm tuổi mà sao lại thông minh như vậy chứ? Nhanh nhẹn như vậy?


Anh ta muốn moi ra gì đó từ miệng của một đứa nhỏ năm tuổi tại sao lại khó khăn như vậy?


Lúc nãy rõ ràng cậu chủ nhỏ nói hai ba câu là đã có thể biết được mọi chuyện từ trong miệng của Rệp, so với tốc độ anh ta thẩm vấn Rệp còn nhanh hơn nữa.


Vậy mà anh ta lại không bằng một đứa nhỏ năm tuổi.


Tài xế Tiểu Lưu thấy Đường Minh Hạo muốn đi, đương nhiên phải đi theo sát, nửa bước cũng không rời. Mặc dù cậu chủ nhỏ với những người này trông có vẻ rất quen thuộc với nhau, những người này đối xử với cậu chủ nhỏ cũng rất tốt, nhưng mà anh ta vẫn không thể chủ quan được, dù sao thì bây giờ đang ở bên ngoài, hơn nữa đang trong thời kỳ nhạy cảm, tuyệt đối không thể có bất cứ sơ suất gì.


Cố Ngũ nhìn Tiểu Lưu nhiều thêm một chút, con người này cũng không tệ lắm, rất trung thành, hơn nữa cũng rất linh hoạt, phản ứng cũng nhanh, động tác cũng nhanh nhẹn, cho anh ta đi theo cũng yên tâm.


“Cậu chủ nhỏ, có cần phải mang thêm vài người không?” Cố Ngũ không biết rốt cuộc Đường Minh Hạo muốn làm cái gì, không biết kế hoạch của Đường Minh Hạo cần phải có mấy người hỗ trợ.


Lúc nãy sau khi Cố Ngũ nhận được mệnh lệnh của lão đại, anh ta đã gọi những thủ hạ đắc lực của anh ta đến đây để cậu chủ nhỏ tự mình chọn lựa, cậu chủ nhỏ muốn chọn ai thì chọn người đó, cậu chủ nhỏ muốn chọn bao nhiêu thì chọn bấy nhiêu.


Hiện tại quan trọng nhất đó chính là phải phối hợp tốt với kế hoạch của cậu chủ nhỏ, mặc kệ tiếp theo cậu chủ nhỏ muốn làm cái gì bọn họ đều phải dốc toàn lực mà phối hợp, hơn nữa nhất định phải phối hợp với thằng nhóc, tuyệt đối không thể xảy ra sai lầm, đương nhiên hiện tại điều Cố Ngũ đang tò mò nhất chính là cậu chủ nhỏ sẽ làm cái gì đây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK