CHƯƠNG 878: CÔ KHIẾN MỌI NGƯỜI ĐỀU PHẢI LOÁ MẮT VÌ NGẠC NHIÊN (2)
Đây quả thực là một bằng chứng rất quan trọng.
Nhưng hầu hết mọi người đều không nghĩ đến việc hỏi điều này, trừ khi nghi ngờ Hàn Chí Long hít ma tuý quá liều.
Đây thực sự là điểm đáng ngờ duy nhất trong vụ án này, nhưng người phụ nữ này lại nắm được trọng điểm vụ án ngay tức thì vậy sao?
Không thể đúng không? Có lẽ chỉ là trùng hợp!
“Có video, lúc đầu chúng tôi cũng có nghi ngờ nhưng từ đoạn video thì khi ấy không có ai ép buộc Hàn Chí Long cả, hơn nữa từ đầu đến cuối cũng không có ai làm gì Hàn Chí Long.” Vẻ mặt cảnh sát Ngô trở nên nghiêm túc hơn đôi phần, giải thích cũng chi tiết hơn.
“Cho tôi xem video.” Nếu đã có video thì Hàn Nhã Thanh cũng muốn xem xem có phát hiện ra điều gì không?
“Được, được.” Cảnh sát Ngô bật đoạn video tối qua ở câu lạc bộ lên, nhưng anh ta cũng chỉ là giải quyết việc chung thôi chứ không cho rằng Hàn Nhã Thanh có thể nhìn ra điều gì.
Dù sao mấy người cảnh sát bọn họ đã cùng nhau nghiên cứu rất lâu cũng không phát hiện ra điểm nào đáng ngờ.
Hàn Nhã Thanh không nó gì thêm, cô chỉ nghiêm túc xem video, đoạn video rất dài nhưng cô vẫn luôn tập trung quan sát, không lên tiếng.
Đến khi video được phát hết đã là hai giờ sau, từ trong video có thể thấy không ai ép buộc Hàn Chí Long, trong khoảng thời gian đó cũng không có ai làm gì anh ta.
“Cô cũng xem xong đoạn video rồi đó, thật sự không có điểm gì đáng nghi.” Cảnh sát Ngô dùng thái độ làm việc công mà giải thích.
“Từ đoạn video có thể thấy họ hút một loại chất bột màu trắng, là một loại ma tuý thường được gọi là ‘băng’, loại thuốc này nếu hút quá 30 gam mới gây nên tử vong.” Hàn Nhã Thanh rời mắt khỏi video rồi nhìn cảnh sát Ngô.
“Hả? À, đúng là như thế.” Cảnh sát Ngô hơi ngạc nhiên, hiển nhiên anh ta không ngờ cô lại giải thích điều này, lẽ nào cô cũng từng hút thứ này rồi?
Nhưng bây giờ cô nói tới vấn đề này là có ý gì?
“Từ video có thể thấy, lúc đó Hàn Chí Long không hút quá 20 gam, nói chính xác hơn thì khi ấy anh ta hút từ 15 đến 16 gam, không quá liều, thậm chí nếu sau đó có kích thích quá mức cũng không đột tử.” Giọng Hàn Nhã Thanh không cao nhưng giọng điệu lại vô cùng chắc chắn.
“Sao cơ?” Cảnh sát Ngô thật sự giật mình, hai mắt đột nhiên mở lớn, nhìn chằm chằm Hàn Nhã Thanh: “Cô? Sao cô biết?”
Một cảnh sát nhỏ đứng bên cạnh cũng có liên quan đến vụ án này, sau khi nghe thấy lời Hàn Nhã Thanh nói, anh ta lập tức nhìn cô, ánh mắt nhìn cô như nhìn quái vật.
Tình hình lúc đó vô cùng hỗn loạn, video cũng không rõ ràng lắm, cô mới xem video một lần mà đã biết Hàn Chí Long hút bao nhiêu?
Chém gió phải không? Thổi bay nóc nhà luôn rồi đó!
“Cô đừng có nói linh tinh, đây là đồn cảnh sát, không phải nơi cô muốn chém… không phải nơi cô có thể ăn nói bừa bãi.” Cảnh sát nhỏ sau khi hoàn hồn lại thì vô thức phản bác, anh ta không phục, cũng không tin.
Anh cảnh sát nhỏ bé suýt nữa đã thốt lên rằng Hàn Nhã Thanh đang chém gió, khoác lác.
Quản lý Lưu sững sờ, có chút choáng váng, anh ta hiểu lời tổng giám đốc nhưng lại không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Quản lý Lưu luôn bao che khuyết điểm lúc này cũng quên mất phải bảo vệ tổng giám đốc nhà mình.
“Đừng nói linh tinh, đây không phải chuyện nhỏ.” Cảnh sát Ngô cũng hoàn hồn, dù sao anh ta làm nghề này đã lâu, không hấp tấp như cảnh sát nhỏ kia, nhưng ý trong lời nói thì vẫn vậy.
Hàn Nhã Thanh không giải thích mà chỉ cầm chuột lên, hơi di chuyển ngón tay, kéo đến thời lượng đoạn video đó.
Cô nhanh chóng chụp lại chuẩn xác vài bức hình, mỗi bức đều là hành động hít ma tuý của Hàn Chí Long.
“Đây là toàn bộ số lần Hàn Chí Long hít ma tuý trong video, tổng cộng mười tám lần, liều lượng mỗi lần hơi khác nhau, nhưng mỗi lần đều không quá một gam.” Lúc này Hàn Nhã Thanh mới giải thích, vị trí của Hàn Chí Long khi đó hướng thẳng về phía máy quay nên từng động tác đều rất rõ ràng, cũng có thể nhìn rõ liều lượng.
Đương nhiên người bình thường khó có thể ước lượng được mỗi lần Hàn Chí Long hút bao nhiêu, nhưng dù sao Hàn Nhã Thanh cũng không phải người bình thường.
Cả đoạn video dài hơn hai tiếng, Hàn Chí Long hút tổng cộng mười tám lần, Hàn Nhã Thanh xem một lần sau đó dùng thời gian không tới một phút để nhanh chóng mà chuẩn xác chụp lại tất cả những lúc Hàn Chí Long hít ma tuý.
Tên cảnh sát nhỏ vừa phản bác khi nãy giờ đây đang hoảng hồn, miệng há to, có lẽ đủ để nhét vài quả trứng gà.
Moá, cô làm thế nào vậy? Mặc dù phía dưới đoạn video có thời gian nhưng nhìn một lần đã có thể nhớ rõ, hơn nữa còn chuẩn xác tìm được vị trí, đây là điều mà người bình thường có thể làm sao?
Hơn nữa những người bình thường khi xem video này đều muốn xem Hàn Chí Long có bị ép buộc hay không, xem xem có ai âm thầm thao túng anh ta hay không, vì sao trọng tâm chú ý của cô lại khác với những người khác vậy?
Đều ăn cơm uống nước lên, rõ ràng cô cũng chỉ trạc tuổi anh ta mà sao khoảng cách chênh lệch lại lớn đến thế?
Không thể tin được!
“Tổng, tổng giám đốc Hàn.” Cảnh sát Ngô mất một lúc lâu mới tìm được giọng nói của mình, nhất thời không biết nên nói gì, lúc này anh ta đang cảm thấy không có lời nào có thể diễn tả được tâm trạng mình.
Đây là ai?
Không, đây có phải là người không?
Những cảnh sát khác trong văn phòng vốn muốn xem náo nhiệt cũng hoàn toàn sững sờ.
Quản lý Lưu càng thêm choáng váng, mãi không thể hoàn hồn.
Đây là tổng giám đốc nhà hắn sao?
Không ngờ tổng giám đốc nhà hắn lại giỏi đến thế?
“Đồn cảnh sát có chuyên gia giám định vi lượng không?” Hàn Nhã Thanh có thể ước lượng được con số nhưng những người khác chưa chắc đã làm được, hơn nữa cảnh sát cần có chứng cứ chính xác để xử lý vụ án, không thể chỉ dựa vào lời cô nói.
Do đó vẫn cần nhân viên chuyên nghiệp làm công tác thẩm định.
“Hả? À.” Cuối cùng cảnh sát Ngô cũng tìm lại được giọng nói của mình: “Có, tổng cục có.”
“Tôi, bây giờ tôi sẽ đưa đến tổng cục để giám định.” Cảnh sát Ngô vô thức đứng lên, vì đứng lên quá vội nên làm đổ mấy cái chén trên bàn.
Anh ta đã xử lý rất nhiều vụ án trong bao năm nay nhưng lúc này lại lóng ngóng như một thằng nhóc.
“Sư phụ, anh gửi video cho tổng cục là được rồi, không cần đích thân tới đó, như vậy có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian.” Cảnh sát nhỏ nhìn sư phụ mình một cách kỳ lạ, anh ta cảm thấy sư phụ mình hình như ngốc đi rồi.
“À? Đúng, đúng.” Cảnh sát Ngô gật đầu lia lịa: “Tôi sẽ liên lạc với tổng cục ngay, tổng giám đốc Hàn chờ một lát.”
Lúc này thái độ của cảnh sát Ngô với Hàn Nhã Thanh đã có thêm vài phần kính trọng, chắc chắn còn cung kính hơn cả với cấp trên của mình.
Hiệu suất làm việc của cảnh sát Ngô rất cao, anh ta nhanh chóng liên lạc được với người của tổng cục rồi gửi mười tám bức hình Hàn Chí Long hút ma tuý mà Hàn Nhã Thanh chụp được cho bên đó.
Cảnh sát Ngô thể hiện rõ mình cực kỳ gấp, hy vọng bên đó có thể xử lý nhanh!
Sau đó mọi người đều hồi hộp chờ kết quả.
Thời gian chờ đợi luôn lâu, cho nên trong lúc này mọi người không khỏi bắt đầu suy nghĩ lung tung…
Họ cảm thấy những lời Hàn Nhã Thanh vừa nói chắc chắn là chém gió! Chém gió quá mạnh rất dễ bị vạch trần!
Suy cho cùng cô vẫn còn quá trẻ, muốn thể hiện mà thôi!