Mục lục
Cô Vợ Thần Bí Chạy Đâu Cho Thoát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 394: BA RUỘT CỦA BÉ CON (4)


Đường Bách Khiêm nói với Hàn Nhã Thanh bên nước M gặp phải phiền phức, tất cả mọi người đã sơ tán rồi, vì vậy chỉ có thể chuyển Minh Hạo đến thành phố khác.


Hàn Nhã Thanh biết có rất nhiều người ở nước M muốn đối phó với Đường Bách Khiêm, Đường Bách Khiêm đã sơ tán tất cả bọn họ cho thấy sự việc chắc chắn rất nghiêm trọng, lúc đó Hàn Nhã Thanh rất lo lắng cho hai cục cưng, nên đương nhiên ý nghĩ đầu tiên của cô chính là muốn gặp hai cục cưng.


Vì vậy, sau khi xe của Đường Bách Khiêm vào căn cứ lại nhanh chóng rời đi bằng một lối đi khác, trực tiếp chạy thẳng đến nước O.


Nước O là một nước nhỏ yên tĩnh, cách nước M không xa cũng không gần. Nếu Đường Bách Khiêm ở ẩn tại đây thì sẽ khó có ai tìm ra được.


Đường Bách Khiêm đã chuẩn bị tốt tất cả mọi thứ, nhưng anh ta không ngờ Hàn Nhã Thanh muốn điều tra người đàn ông 5 năm trước.


Nếu Hàn Nhã Thanh bảo anh ta giúp cô điều tra, tự nhiên sẽ không phát hiện ra chuyện gì, bởi vì anh ta sẽ không để cô phát hiện ra những chuyện không nên phát hiện.


Nhưng nếu Hàn Nhã Thanh muốn tự mình điều tra thì phải làm sao?


Anh ta luôn cảm thấy Hàn Nhã Thanh đối xử với Dương Tầm Chiêu rất đặc biệt, nếu không thì Hàn Nhã Thanh sẽ không gả cho Dương Tầm Chiêu.


Chuyện gì sẽ xảy ra nếu như Hàn Nhã Thanh điều tra ra người đàn ông 5 năm trước chính là Dương Tầm Chiêu?


Hậu quả ra sao anh ta không dám nghĩ đến…


Cho nên, anh ta nhất định phải tìm cách.


Nước M.


“Tìm tất cả những người đã từng giao dịch với Đường Bách Khiêm, cho tôi danh sách chi tiết.” Vẻ mặt của Dương Tầm Chiêu lúc này đã hoàn toàn khôi phục lại vẻ lạnh lùng thường ngày, trong giọng nói cũng không có nửa điểm khác thường, có chăng chỉ là sự kiêu ngạo và lạnh lùng quen thuộc.


Anh muốn xem xem Đường Bách Khiêm có thể trốn đến khi nào?


Chương Bình nhận được mệnh lệnh thì nhanh chóng rời đi.


Dương Tầm Chiêu lại cầm điện thoại, nhanh chóng gọi một cuộc gọi: “Thông báo cho mọi người trên toàn thế giới tìm Đường Bách Khiêm, đưa ảnh của Đường Bách Khiêm cho mọi người, cho dù có đào ba tấc đất cũng phải moi ra được Đường Bách Khiêm cho tôi.”


“Ông chủ, hay là tôi chuyển bức ảnh của cô chủ cho mọi người, trực tiếp tìm cô chủ không phải tốt hơn sao?” Người bên kia dừng lại một chút, sau đó đột nhiên nói một câu như vậy.


“Anh thử xem?” Dương Tầm Chiêu liền nheo mắt lại, giọng nói lập tức trở nên cực kỳ lạnh lùng, sao anh có thể đưa ảnh của vợ anh cho người ta xem được?


Hơn nữa, anh còn chưa thấy diện mạo thực sự của cô.


Chính là do Đường Bách Khiêm cố ý ngăn cản mà cho đến bây giờ anh vẫn chưa nhìn thấy diện mạo thật của vợ mình.


Nghĩ đến đây, ánh mắt Dương Tầm Chiêu càng thêm tàn nhẫn, Đường Bách Khiêm, chúng ta thù cũ thù mới tính một lượt đi.


“Ông chủ, tôi biết rồi.” Người bên kia thở dài trong lòng, giọng nói rõ ràng nhỏ đi mấy phần.


“Nhớ kỹ, không được bỏ qua nơi nào hết.” Dương Tầm Chiêu lập tức dặn dò một câu.


Anh biết, bây giờ Hàn Nhã Thanh chắc chắn không còn ở nước M, Đường Bách Khiêm không tiếc vứt bỏ tất cả hang ổ của mình, cho nên tiếp theo, Đường Bách Khiêm có thể sẽ đến một nơi nào đó.


Vì vậy, tiếp theo, muốn tìm thấy cô quả thật có chút khó khăn.


Nhưng mà, cho dù khó khăn đến đâu, anh cũng sẽ tìm được cô.


Cùng lúc đó, Đường Lăng cũng đang tìm Hàn Nhã Thanh.


Đường Lăng biết phương thức liên lạc với Đường Bách Khiêm, bởi vì lúc trước anh đã hợp tác với Đường Bách Khiêm một lần.


Nhưng mà, Đường Lăng gọi điện cho Đường Bách Khiêm, nhưng Đường Bách Khiêm vẫn không trả lời.


Đường Lăng không biết số điện thoại của Hàn Nhã Thanh ở nước M, mà số điện thoại Hàn Nhã Thanh sử dụng ở thành phố A sau khi đến nước M thì không dùng nữa, cho nên Đường Lăng không thể liên hệ trực tiếp với Hàn Nhã Thanh.


Vì vậy, tình hình của Đường Lăng lúc này cũng không khá hơn Dương Tầm Chiêu là bao.


“Ông chủ, cậu ba Dương đã hạ lệnh cho tất cả mọi người ở khắp nơi đi tìm cô Hàn, chúng ta còn cần tìm không?” Hổ Tử biết được tin tức liền báo cáo cho anh, Hổ Tử cảm thấy cậu ba Dương đã thật sự ra tay rồi, đã bày ra thiên la địa võng, còn cần chúng ta sao?


Đường Lăng sửng sốt, khóe môi khẽ nhếch: “Xem ra, cậu ba thật sự rất sốt ruột. Xem ra, tôi đã đánh giá thấp tình cảm của cậu ba đối với Thanh Thanh rồi.”


Đường Lăng hiển nhiên hài lòng với điểm này.


“Ông chủ, hay là chúng ta hợp tác với cậu ba Dương đi, nói cho cậu ba Dương những gì chúng ta biết, có thể sẽ giúp được cậu ba Dương.” Hổ Tử cảm thấy cậu ba Dương đã đi lục soát rồi, bọn họ cũng không cần phái người đi tìm nữa, nhưng bọn họ có thể cung cấp những thông tin hữu ích cho cậu ba Dương.


Đến lúc đó chắc chắn sẽ có thể giúp được cậu ba Dương.


“Cậu là người của tôi hay là người của cậu ta?” Đường Lăng nhướng mắt nhìn Hổ Tử, Đường Lăng biết, thực ra anh biết những chuyện liên quan đến Đường Bách Khiêm không bằng Dương Tầm Chiêu.


Hơn nữa anh có số điện thoại của Đường Bách Khiêm, vẫn không liên lạc được.


Có thể có ích lợi gì?


Anh muốn giúp Dương Tầm Chiêu, không bằng làm điều gì đó thiết thực hơn thôi, chỉ là em gái nhà anh đến lúc đó không biết có trách anh hay không?


Một bên là anh em, một bên là em gái, hơi khó chọn, nhưng em gái là người thân, người ta nói một giọt máu đào hơn ao nước lã…


Đường Lăng quyết định rồi, trước tiên sẽ nghĩ cách đưa em gái về thành phố A. Anh không giúp Dương Tầm Chiêu, anh chỉ muốn em gái trở về nhận tổ tông thôi.


Đường Lăng thử gọi cho Đường Bách Khiêm lần nữa, lần này, Đường Bách Khiêm đã nhận điện thoại.


“Đường Bách Khiêm, anh giấu Thanh Thanh ở đâu rồi?” Điện thoại vừa kết nối, Đường Lăng là người kiệm lời đã chủ động mở miệng nói.


“Thanh Thanh to như vậy, sao tôi có thể giấu đi được?” Ở đầu giây bên kia, Đường Bách Khiêm cười lạnh.


“Đường Bách Khiêm, người quang minh chính đại không làm chuyện mờ ám, đừng có giả ngơ với tôi.” Đường Lăng cũng cười nhẹ, anh dừng lại một chút, sau đó chậm rãi nói thêm một câu: “Anh giấu Thanh Thanh, nhưng Thanh Thanh không biết chuyện.”


Đường Lăng biết Hàn Nhã Thanh không biết cô đã yêu Dương Tầm Chiêu, cho nên Hàn Nhã Thanh luôn cảm thấy cô ly hôn với Dương Tầm Chiêu rồi thì quan hệ giữa cô và Dương Tầm Chiêu đã kết thúc, tất cả mọi thứ cũng kết thúc.


Hàn Nhã Thanh không biết Dương Tầm Chiêu sẽ tìm cô, hơn nữa còn điên cuồng tìm cô như vậy.


Vì vậy, Hàn Nhã Thanh căn bản không có lý do gì phải lẩn trốn, chỉ có một lời giải thích duy nhất chính là Hàn Nhã Thanh không hề hay biết gì đã bị Đường Bách Khiêm giấu đi.


“Đường Bách Khiêm, anh nói xem nếu Thanh Thanh biết tất cả mọi chuyện thì Thanh Thanh sẽ làm gì?” Đường Lăng chậm rãi nói thêm một câu, lần này, giọng anh rõ ràng là mang theo ý cười.


Tuy rằng không tiếp xúc nhiều với Hàn Nhã Thanh, nhưng anh vẫn là hiểu Hàn Nhã Thanh.


Hàn Nhã Thanh làm chuyện gì đều thích rõ ràng minh bạch, cho nên nếu Hàn Nhã Thanh biết Đường Bách Khiêm cố ý tạo ra nhiều hiểu lầm như vậy, cho dù cô không nói ra nhưng trong lòng sẽ suy nghĩ.


Hàn Nhã Thanh luôn là người ân oán rõ ràng, Hàn Nhã Thanh tin Đường Bạch Quyên là bởi vì nhiều năm qua anh ta đối xử rất tốt với cô, cô xem Đường Bách Khiêm như người thân, nhưng nếu cô biết Đường Bách Khiêm giấu cô làm ra nhiều chuyện như vậy, cho dù cô có niệm tình cũ, không trách Đường Bách Khiêm, thì sự tin tưởng cơ bản nhất trong lòng cô kể từ đó chắc chắn cũng sẽ không còn nữa.


Đường Lăng biết, đây là điều mà Đường Bách Khiêm sợ nhất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK