“Còn muốn chạy?” Khóe miệng của Diệp Viễn hiện lên một nụ cười khẽ, thân hình bỗng dưng biến mất trong không trung. Lúc xuất hiện lại đã ôm lấy đạo kim quang trong tay. Chờ hắn trở lại, một đám người lập tức tiến tới trước mặt hắn, vẻ mặt tò mò. “Đại nhân, đan dược này quả thật rất thần kỳ, vậy mà lại muốn chạy trốn!” Vẻ mặt Khương Thái Thương tò mò về hình dáng của bảo bối nói. “Sư tôn, rốt cuộc Cửu Chân Đan này là loại phẩm giai gì, người cho chúng ta...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.