Nhìn biểu tình vô cùng giật mình của Chúc Vấn, vẻ mặt Diệp Viễn trở nên nghiền ngẫm rồi nói: “Theo như ta thấy, có vẻ như ngươi đang vô cùng thất vọng đúng không.” Khóe miệng Chúc Vấn vừa mấp máy, rốt cuộc từ trong nỗi khiếp sợ khôi phục lại, sau đó trên mặt xuất hiện vẻ xấu hổ, cười gượng mà nói: “Ta cũng đã nói, chuyện… chuyện kia cũng chỉ là ngoài ý muốn.” Diệp Viễn nhìn hắn ta rồi cười nói: “Ngươi thật sự rất nhu nhược đấy, cho dù đó thật sự là cố...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.