“Thật sao? Vậy Ưu Tâm Vô Quan cũng để dạy nàng ta thử độc?” Diệp Viễn nhìn Tần Thuận, cười như không cười nói. Tần Thuận sửng sốt, tức giận nói: “Đánh rắm! Cái gì Ưu Tâm Vô Quan ngươi đang nói linh tinh cái gì vậy?” Diệp Viễn phì cười đáp: “Phương thuốc kỳ quái trên tay ngươi quả là không ít! Nhưng đáng tiếc, loại độc Ưu Tâm Vô Quan này Diệp Mỗ cũng biết! Không thừa nhận cũng không sao, lấy một gốc cây Lân Tinh Thảo tới, tự nhiên sẽ có kết quả thôi.” Sắc mặt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.