Lại gặp Diệp Viễn lần nữa, nước mắt của Tiêu Như Yên không nhịn được mà rơi xuống. Diệp Viễn cười ha ha nói: “Có chuyện gì to tát đâu mà phải tìm đến cái chết chứ? Một mỹ nhân đẹp thế này, có biết bao người tranh giành, chết rồi thì thật đáng tiếc, để trong nhà làm một bình hoa cũng được lắm đấy!’’ “Hì hì.” Một câu nói khiến Tiêu Như Yên cũng phải nín khóc mà cười, lườm Diệp Viễn một cái hờn dỗi: “Con người ngươi không thể nói chuyện nghiêm túc được một lần...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.