"Nào, kính ngươi một chén, cảm ơn ơn cứu mạng của ngươi!" Lãnh Húc ngửa đầu, uống một hơi cạn sạch. Để chén rượu xuống, Lãnh Húc nhất thời cảm khái nói: "Ngày đó uống đến bất tỉnh nhân sự, nếu như không phải có ngươi chỉ sợ là ta đã sớm chết rồi. Mấy tháng này, ta còn ngơ ngơ ngác ngác, mỗi ngày chỉ nghĩ tới tìm ngươi uống rượu. Chỉ tiếc, ngươi không đến nữa. Nếu như không phải hôm nay ngươi trùng hợp đi ngang qua, ta còn không biết vậy mà mình đã đi qua...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.