“Linh Tuyết, ta...” Câu thơ này, là câu nói cuối cùng mà năm đó trước khi Mộ Linh Tuyết rời khỏi Dược Vương Điện đã nói với Diệp Viễn. Vạn Lý Băng Phong Thiên Thu Tuyết, xem ra chỉ là một cảnh tượng tuyết ầm ầm dậy sóng. Kỳ thực, là Mộ Linh Tuyết đang chất vấn Diệp Viễn. Đương nhiên, một câu nói này cũng nói lên cõi lòng nàng. Năm đó nàng dùng câu nói này để bức Diệp Viễn thổ lộ tiếng lòng. Nhưng mà, Diệp Viễn lại trầm mặc. Hắn không hề đáp lại! Lúc đó...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.