“Đến rồi!” Diệp Viễn đang nhắm mắt dưỡng thần, không thèm để ý tới Long Tiểu Thuần đang líu ríu bên cạnh. Bỗng nhiên, một cơn chấn động trong không gian đã bị hắn nhạy bén nhận ra. Đầu tiên Long Tiểu Thuần sững sờ, sau đó lại khinh bỉ nói: “ y, cái tên nhà ngươi, còn dùng loại thủ đoạn cấp thấp này để lửa gạt ta, ngươi cho rằng ta sẽ tin sao?” Diệp Viễn không thèm để ý tới nàng, chậm rãi đứng dậy, dường như ánh mắt nhìn thấu rừng rậm, vẻ mặt nghiêm túc....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.