“Không được đi? Nha đầu, ngươi có biết mình đang nói gì không?” Cổ Thiên Khuyết nhíu chân mày, có chút không thoải mái. Loại cơ duyên to lớn bỏ ngay trước mặt như này, ai mà cản mình, cũng ngang như mối thù giết cha vậy. Vậy mà người cản mình này lại là đồ đệ của mình nữa chứ. Lãnh Thu Linh vẫn mang cái mặt lạnh như cũ, bình tĩnh nói: “Sư tôn, cái Thiên Tôn truyền thừa này, có vấn đề.” Lãnh Thu Linh đem lời của Diệp Viễn nói lại một lần, Cổ Thiên Khuyết...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.