Trước ngôi mộ lẻ loi, thanh niên áo trắng ngồi dưới đất, lưng tựa đại thụ, trong tay cầm một hồ lô rượu, một ngụm lại tiếp một ngụm. Thần sắc, có vẻ hơi cô đơn. Trong hỏa diễm màu tái nhợt, một sợ tàn hồn kêu khàn cả giọng, lộ ra vẻ cực kỳ hoảng sợ. “Diệp Viễn, bản đế sai rồi! Van cầu ngươi, đừng có giết ta! Chỉ cần ngươi giữ lại cho ta một mạng, về sau bản đế sẽ làm trâu làm ngựa cho ngươi…” “Ồn ào!” Đầu ngón tay Diệp Viễn bắn ra, uy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.