Diệp phủ, trong đại sảnh truyền đến một tiếng cười to. “Ha ha ha, thực sự là sảng khoái! Lão phu và tiểu tử Nhược Hư kia đấu nhiều năm như vậy, cũng không làm gì được hắn, ngươi chỉ dùng ba tháng, đã khiến cho hắn phục tùng.” Lãnh Vũ cười to nói. Trịnh Khởi cũng cười nói: “Lão nhi kia, mấy năm ta làm đại trưởng lão Võ Tháp, cũng là chịu đủ tính khí của hắn, bây giờ thì vui sướng rồi.” Võ Tháp bị Đan Tháp quản chế, đây là chuyện không có cách nào cả,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.