”Đại… đại nhân! Sao… sao ngài lại ở đây?” Ninh Thiên Bình mở mắt ra nhìn thấy Diệp Viễn thì vô cùng kinh ngạc, giãy dụa muốn đứng lên. Diệp Viễn vội vàng ấn hắn ta xuống, giọng nói tràn đầy nghiêm khắc: “Nằm cho ngay ngắn, đừng động!” Ninh Thiên Bình chỉ mới tỉnh lại, vết thương trên người còn lâu mới lành lặn. Lần này thương tích của Ninh Thiên Bình rất nghiêm trọng, chỉ còn treo một hơi tàn, tất nhiên không thể khỏi nhanh như vậy. Nhìn thấy Dung Hi Nguyệt, Ninh Thiên Bình mau chóng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.