Diệp Viễn bước từng bước lên, áp lực trên người càng lúc càng lớn. Đế Cốt, cho dù đã thanh tẩy qua vô số năm tháng, nhưng vẫn còn sự cao ngạo của nó. Một đôi con mắt Diệp Viễn lạnh lùng không có chút cảm tình nào, nói: “Huy hoàng đã qua, sớm đã tan thành mây khói sau khí chết còn muốn đùa giỡn uy phong sao? Chuyện cũ đã như thế, để cho nó qua đi thôi!” Trên người Diệp Viễn, Đạo Văn quấn quanh, uy áp này đối với hắn mà nói không đáng nhắc tới....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.