“Lui thôi! Bọn họ lui rồi!” Mấy người đang bỏ chạy, đám Hỏa Vân Băng Lăng Trùng rút về như thủy triều, kể cả Trùng Vương cũng không dám quay lại lần nữa. Thấy vậy mấy người liền thở phào nhẹ nhõm. Biển trùng này thật là đáng sợ, khiến bọn họ có cảm giác như đang bước qua Quỷ Môn Quan vậy. “Phụt!” Dừng lại, vết thương của Diệp Viễn không thể kìm nén được nữa, liền nôn ra máu. Vu Tĩnh ở phía trước sắc mặt liền thay đổi, vội vàng đỡ Diệp Viễn nói: “Diệp Viễn, đệ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.