“Tiết Tại Hà, ngươi cũng đừng chỉ đứng đó nhìn mà không lại giúp một tay!” Hoàng Văn Thu nói. “Yên tâm, ta còn không biết phân biệt tốt xấu thế nào sao? Những chuyện khác đợi sau khi xử lý xong tên tiểu tử này rồi tính tiếp!” Tiết Tại Hà trả lời. “Vậy thì được, lên!” Lời nói của Hoàng Văn Thu vừa dứt, bóng dáng hai người bọn họ thoắt cái đã biến mất, tốc độ nhanh tới chóng mặt. Tốc độ của Vương Kiệt trước đó, lại chẳng khác nào sên bò so với hai người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.