Vừa mới ra khỏi Vạn Bảo Lâu thì Diệp Viễn liền bị hai người Trương Thuận chặn lại. Diệp công tử, ngươi đi hơn một tháng khiến chúng ta tìm người thật vất vả. Trương Thuận cười khổ nói. Mặc dù Diệp Viễn trong lòng biết rõ, nhưng vẫn cố tỏ vẻ nghi ngờ hỏi: “Các ngươi tìm ta làm gì? Ta thấy tu luyện thất của Vạn Bảo Lâu rất tốt nên ở đó tu luyện một thời gian thôi mà.” Trương Thuận sững sờ, nói: “Tu luyện ư?” “Một kẻ thần hải bị tốn thương nhưng ngươi thì...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.