Đối với sự khinh thị của Cổ Hàn, Diệp Viễn cũng không để bụng. “Cổ Hàn đại nhân không phải được gọi là thiên tài đứng đầu hoàng thành Giang Vĩnh sao? Thế nào, đến cả khiêu chiến của đan thần tam tinh cỏn con như ta, cũng không dám tiếp?” Diệp Viễn khẽ cười nói. Vẻ mặt Cổ Hàn kiêu ngạo, nói: “Không phải loại chó mèo nào, cũng có thể khiêu chiến ta! Ta khiêu chiến, đều là thiên tài trẻ tuổi đứng đầu của hoàng thành Thiên Ưng, ngươi tính là cái thứ gì?” Cổ Hàn này...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.