“Đồ đệ?” Diệp Viễn nhíu mày, suy nghĩ một hồi lâu mà cũng không nghĩ ra lúc nào thì mình thu nhận một đồ đệ. Thế nhưng hắn ta nghĩ hiện tại chắc cũng không có ai dám đến giả mạo làm đồ đệ của mình đâu nhỉ? “Để hắn ta vào.” Diệp Viễn phân phó. Chỉ trong chốc lát, Ninh Thiên Bình dẫn theo một thanh niên tiến vào, mặt mày như ngọc, tiêu sái lỗi lạc. “Sư tôn!” Thanh niên nhìn thấy Diệp Viễn, trên gương mặt mừng rỡ như điên, vừa vào là lập tức bái lạy....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.