Tiếng la tê tâm liệt phế, khiến tất cả mọi người tim đập nhanh. Dạng tiếng la này, liên tục duy trì gần nữa canh giờ. Thẳng đến cuối cùng, Hồ Phi đã sức cùng lực kiệt, đến âm thành cũng không phát ra được nữa. “Khỏi! Thế mà lại khỏi rồi! Ta nghe nói, độc Lục Thi căn bản không có thuốc nào cứu được, thế mà hắn lại khỏi rồi!” Tống Ngọc kinh hô. Mặc dù Hồ Phi không còn khí lực, nhưng chỗ thịt thối rữa trên người hắn đang khôi phục với tốc độ mắt thường...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.