Oanh! Diệp Viễn nhẹ nhàng đánh ra một quyền, trực tiếp đánh nát một chiến linh Chân Thần Cảnh. Vướng víu? Không tồn tại! Chiến linh có thực lực không bằng, căn bản không tạo thành bất kỳ trở ngại nào với hắn. “Haz, sớm biết thế chúng ta đi theo hắn. Đấu với mấy chiến linh này, thể tu quá có lợi.” “Còn không phải sao, bây giờ muộn rồi.” … Vẻ mặt đám người Cực Vận hối hận, gương mặt Tống Ngọc, đỏ bừng lên. Đoạn đường này, Diệp Viến đi giống như là cưỡi ngựa xem hoa,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.