“Mặc dù ngươi đã luyện hoá long huyết, cũng coi là bán yêu, nhưng nói cho cùng thì ngươi vẫn là nhân loại. Thần Cấm Yêu Vực không cho phép con người bước chân vào đây, ngươi tội chết có thể miễn nhưng tội sống khó thoát. Nửa đời còn lại, ngươi hãy sống trong địa lao của tộc ta đi!” Ngọc Hoan không thèm để ý tới vở kịch vừa rồi của Diệp Viễn, mà lại tống thẳng hắn vào lao ngục. Trong lòng Diệp Viễn có chút buồn bực, hắn cũng đã cố diễn tới vậy rồi, tại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.