“Bùm!” Đinh Lương tung ra một chưởng, đánh tan một cây cổ thụ bên cạnh, có thể thấy cơn thịnh nộ trong hắn nhiều tới mức nào. Trăm tính vạn tính, hắn cũng không ngờ được rằng Diệp Viễn lại có Độn Không Lôi Bộc Phù! Nếu cứ như vậy không những không thể bắt được Diệp Viễn, ngược lại còn khiến bản thân bị thương. Trước đó hắn còn thề sống thề chết nói lần này Diệp Viễn sẽ không thoát được, kết quả là lại để Diệp Viễn chạy mất. Phải đối diện với lớp sương mù dày...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.