“Ầm...!” Một nhịp thời gian đó là quá đủ rồi! Chiêu công kích nọ vừa đúng dịp bay tới, đánh thẳng vào giữa lưng Bằng Thiên. “Phụt”, Bằng Thiên phun ra một búng máu lớn, thân thể bay về phía trước như diều đứt dây. Diệp Viễn không quay đầu xem bộ dạng chật vật của Bằng Thiên mà nhìn về phía bóng người đang đứng bên cạnh Thanh Linh Thụ kia. Đó là một nam nhân trung niên vạm vỡ và khôi ngô, mặt xồm xoàm đầy râu quai nón, vừa nhìn đã thấy uy vũ hơn người. Diệp...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.