“Diệp Viễn, ngươi không phải là đối thủ của hắn! Mau tránh ra!” Ngọc Hinh nhìn thấy Diệp Viễn đứng chắn trước mặt thì vội vàng nói. Diệp Viễn xua tay: “Đánh nhau là chuyện của nam nhân, nữ nhân ngồi một bên xem là được! Ta cần những Lôi Nguyên Quả này, tới lúc đó sẽ chia cho các ngươi một phần năm.” Đùa nhau hả! Nhóm người của Ám Huyền chỉ thấy tức cười khi nghe những lời này của Diệp Viễn. “Ha ha, nói mạnh miệng không sợ bị cắt mất lưỡi sao! Một tên nhân loại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.