"Chạy rồi? Thật là một tên nhát gan." Diệp Viễn nghe vậy sửng sốt nói. "Thật có lỗi với Diệp sư huynh, thực lực của Đường Vũ thấp, không giữ lại hắn được, đành phải trơ mắt nhìn hắn chạy mất." Đường Vũ hổ thẹn nói. Mặc dù không có biểu hiện ra ngoài, nhưng hiện tại Đường Vũ cảm thấy mình quá vô dụng. Gần đây Diệp Viễn phát sinh rất nhiều chuyện, thế nhưng một chuyện hắn cũng không giúp được. Bây giờ đối với Diệp Viễn mà nói, Vạn Uyên đã là một con kiến, tiện tay...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.