“Phù phù!” Diệp Viễn rơi vào trong con suối, văng lên một vũng bọt nước. “A! Viễn ca, đừng!” Nguyệt Mộng Ly cả kinh kêu lên. Nhưng mà đã trễ, cả người Diệp Viễn đã vào bên trong. Lúc hai người chạy tới bên con suối thì làm gì còn nhìn thấy thân ảnh của Diệp Viễn nữa. Rõ ràng là nước suối trong suốt, nhưng mà lại hoàn toàn không nhìn thấy Diệp Viễn. Nguyệt Mộng Ly không chút nghĩ ngợi, lập tức muốn nhảy theo xuống nước, nhưng mà bị Nguyệt Kiếm Phong kéo lại. “Ly Nhi, đừng!...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.