Bầu trời xán lạn, một vành trăng sáng tỏ soi sáng nối tiếp nhau khắp góc phòng. Ánh trăng ở Minh Nguyệt Thành khác với những nới khác, từ nơi này nhìn lên, ánh trăng vĩnh viễn một hình tròn, không bao giờ khuyết. Vì vậy nơi đây mới được gọi là Minh Nguyệt Thành. Diệp Viễn đứng chắp tay, ngước đầu lên nhìn trăng sáng, cảm thán nói: “Ba trăm năm một cái luân hồi, hai thành Hạo Nhật Minh Nguyệt, rốt cuộc lại muốn Nhật Nguyệt Đồng Huy! Nhật Nguyệt Thiên Đồng, đã mười vạn năm chưa từng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.