Tất cả xảy ra như chuyện tất nhiên, dường như mọi chuyện đều được chuẩn bị sẵn cho Diệp Viễn vậy. Cho dù nhìn từ góc độ nào, loại chuyện lên trời hái huyết này đều cực kỳ nguy hiểm. Nhưng Diệp Viễn lại làm được, còn vô cùng ung dung. Dáng vẻ kia giống như chỉ đang dạo một vòng quanh vườn hoa sau nhà mình. “Ngươi luyện hóa ở đây luôn đi, ta hộ pháp cho, nơi này chắc là không có ai đâu.” Diệp Viễn giao chân huyết Chu Tước cho Lãnh Thu Linh nhưng nàng ta...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.