“Đại nhân, người… người nói thật sao?” Sở Thạch nghe xong lời của Diệp Viễn, lập tức kích động. Tiền Tứ người im lặng đứng cạnh đó nãy giờ, cũng thấy bồn chồn. Đan dược mà Diệp Viễn luyện chế, bọn họ đều được tận mắt chiêm ngưỡng qua, kết quả tức thì! Lúc trước Diệp Viễn nói không thể luyện chế được đan dược mà họ cần, nhưng mà giờ thì, mấy thứ như vậy muốn bao nhiêu có bấy nhiêu. Diệp Viễn nở nụ cười: “Ta đùa mọi người bao giờ chưa?” Ba người thấy vậy đều không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.