Xấu hổ! Xấu hổ viết hoa luôn! Một chữ ‘lui’ kia vang dội làm sao. Mà Diệp Viễn còn chẳng buồn nhúc nhích nửa bước chân. Lối vào Bất Hoặc Lâm ngoại trừ xấu hổ, chính là xấu hổ. Vốn cho rằng Diệp Viễn yếu đuối đứng dưới sát khí của bọn họ dù không hồn phi phách tán cũng sẽ chịu trọng thương. Nào biết, hắn nửa điểm đều không cảm thấy khác thường. "Không phải chứ? Rõ ràng tiểu tử kia chỉ là Chân Hoàng Thiên trung vị, vậy mà có thể cản được sát khí của Tần...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.