“Hắn... Hắn cứ như vậy mà đi sao?” Vương Kim Phúc nhất thời quên ngăn cản Diệp Viễn, đợi phục hồi tinh thần thì đã không thấy Diệp Viễn đâu rồi. Tôn Kiến Minh hít một hơi thật sâu, thở dài nói: “Không đi còn có thể thế nào nữa? Nguyên lực của hắn đã hao hết, lại không kịp thời điều dưỡng, có thể sẽ để lại mầm họa. Mặc dù Nguyên Khí tầng bốn của hắn có thểluyện chế ra được đan dược cấp hai, nhưng chung quy cũng là hết sức miễn cưỡng. Nhân vật như vậy,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.