"Sư tôn? Ha ha ha, ngươi… các ngươi có lầm hay không? Tiểu tử này cùng lắm cũng ba mươi tuổi chứ mấy vậy mà các ngươi gọi hắn là sư tôn? Ha ha ha, hắn dạy các ngươi cái gì rồi?" Nghe được Tiêu Như Yên xưng hô với Diệp Viễn, Cổ Việt cười đến đau cả bụng. Hắn cười nửa ngày chợt phát hiện không có ai hưởng ứng hắn thì cảm thấy hết sức khó xử. Mà hắn còn thấy đoàn người Diệp Viễn này đều dùng ánh mắt cổ quái nhìn hắn khiến hắn không khỏi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.