“Diệp Viễn!” “Diệp Viễn!” “Ngươi không sao chứ, Diệp Viễn?” Nhìn thấy Diệp Viễn đột nhiên ngã xuống, đệ tử U Vân Tông đều bị dọa sợ hết hồn, vội vàng vây xung quanh. “Mạc sư huynh, Diệp Viễn hắn sao vậy? Không có chuyện gì chứ?”. Thiên Vũ lo lắng hỏi. Mạc Vân Thiên vung vung tay, ra hiệu hắn đừng nói chuyện rồi thăm dò mạch đập của Diệp Viễn. Hồi lâu, Mạc Vân Thiên mới thở phào một hơi nói: “ Chắc không có gì đáng lo.” Thấy Mạc Vân Thiên nói vậy, mọi người cũng thở...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.