Một luồng hư ảnh màu trắng vạch phá bầu trời, xông thẳng vào mạng lưới ngôi sao. Hư ảnh màu trắng chợt sáng chợt tắt như là một u linh, đem đến cho người ta một loại cảm giác cực kỳ quỷ dị. "Ha ha ha, tới hay lắm! Bây giờ tiễn ngươi ra đi!" Nguyên Chẩn nhìn thấy Diệp Viễn lại xông tới lần nữa thì không thấy tức giận mà trái lại còn thích thú. Diệp Viễn liên tục xông pha, tuy bản thân bị trọng thương nhưng cuối cùng vẫn được xem là toàn thân trở ra....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.