“Chúc mừng Tần huynh, từ nay trời cao chim bay, biển rộng cá nhảy rồi!” Chu Úc nói với vẻ mặt hơi mất tự nhiên. Mấy ngày trước, hắn ta và Tần Thế Thiên vẫn ngang tài ngang sức. Nhưng vài ngày sau, hai người họ đã giống như đom đóm và mặt trăng rồi. Hà Trần cũng vác bộ mặt xấu hổ tiến đến chúc mừng. Nhưng không ngờ, sắc mặt Tần Thế Thiên lại trầm xuống, một luồng hồn lực bỗng nhiên bùng nổ. Chu Úc và Hà Trần kêu lên một tiếng rồi bị thổi bay đi....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.