“Phù phù!” Vừa mới xuống đất, Cổ Hàn đã quỳ xuống, dập đầu với Diệp Viễn. “Diệp trưởng lão, cầu xin ngài cứu sư tôn của ta!” Cổ Hàn đỏ mắt nói. Vừa rồi lúc đi ra Diệp Viễn đã thuận tay đưa Cổ Hàn đi cùng. Lúc này có thể nói ra những lời kia, nói rõ bản tính của tiểu tử này không xấu, chỉ là lúc trước quá kiêu căng mới có thể không coi ai ra gì. Diệp Viễn liếc hắn một cái, thản nhiên nói: “Hoàng thành Giang Vĩnh các ngươi giáp với lãnh địa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.