"Trương sư huynh, có phải chúng ta cũng nên đi rồi hay không?" Diệp Viễn thấy Trương Kính còn đang sững sờ, thì lên tiếng nhắc nhở. Lúc này Trương Kính mới như tỉnh lại từ trong mộng, liên tục gật đầu nói: "A, được, được, ta mang các ngươi đi lĩnh lệnh bài thân phận trước." Trương Kính nhìn lướt qua biểu lộ trên mặt của mấy người, không khỏi âm thầm buồn bực. Chẳng lẽ mấy người kia cũng không biết sự khác nhau giữa Nhân Tự Doanh và Địa Tự Doanh, nếu không phải thì vì sao...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.